"Ngươi nói cái gì? Tiết Duệ Hân cấu kết với nam tử khác?" Tiết Tịnh Kỳ đang đọc sách nghe được tin tức này quả thực giật nảy mình, nhưng sau đó lại nhanh chóng bình tĩnh lại.
Tiết Duệ Hân không phải loại người chủ động đi cấu kết với nam tử khác, tuy nói nàng ta làm người không tốt nhưng Tiết Tịnh Kỳ tin tưởng chuyện này tuyệt đối là có người xếp đặt, chỉ là người đứng sau màn này...
"Đúng vậy Vương phi, tin tức này là hoàn toàn chính xác, thuộc hạ mới vừa đi tra xét nơi tung ra tin tức này thì lại phát hiện người tung ra tin tức này làm tất cả mọi chuyện đều giọt nước không lọt, thuộc hạ vô năng, không tra ra chút dấu vết nào."
Giả Sơn lập tức quỳ gối ở trước mặt Tiết Tịnh Kỳ, hắn cho là Tiết Duệ Hân đối với Tiết Tịnh Kỳ mà nói là cực kỳ quan trọng cho nên lúc hắn không tra ra được chút dấu vết nào thì rất tự trách.
"Thôi, nếu như tin tức này là thật vậy thì người của Lâm vương phủ sẽ không để cho ai đem tin tức này phát tán ra, như vậy chắc chắn là do người khác đang giở trò, nếu bọn họ đã có chuẩn bị trước thì làm sao ngươi có thể tra được? Đứng lên đi."
Tiết Tịnh Kỳ chỉ kinh ngạc một hồi sau đó lại tiếp tục tục lật xem sách trên tay, giống như không có chuyện gì, Giả Sơn không khỏi sửng sốt.
Giả Sơn kinh ngạc nhìn Tiết Tịnh Kỳ, nghĩ thầm sao Tiết Tịnh Kỳ đối với việc này lại có thể bình tĩnh được như thế? Tiết Tịnh Kỳ phát giác được ánh mắt của Giả Sơn chỉ hơi nhíu mày, sau đó khép sách lại, dùng bàn tay chống đỡ cái cằm quét mắt nhìn hắn.
"Trước tiên không nói tới ngày xưa nàng ta đối xử với ta ra sao nhưng lúc nàng ta đại hôn ta đã tới khuyên nàng ta rồi, là do nàng ta chỉ nghĩ tới vinh hoa phú quý, việc này ta cũng đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, bây giờ náo thành như thế này ta cũng bất lực!"
Lúc Giả Sơn nghe nói như vậy thì cụp mắt xuống, từ lúc bắt đầu Vương phi còn có vẻ kinh ngạc nhưng càng về sau lại càng trấn định, những biến hóa này hắn ta đều nhìn cả trong mắt, không thể không nói nữ tử trước mắt này rất mạnh, mạnh đến mức hắn không có cách nào nhìn thấu được.
"Vâng thưa Vương phi, ta đã biết, vậy bây giờ chúng ta cần phải làm những gì?" Mặc dù Giả Sơn rất muốn kết thúc đề tài này nhưng lại không tự chủ được hỏi lên.
Tiết Tịnh Kỳ trầm mặc một lát, sau đó lại khẽ cười: "Ngươi nhớ kỹ, Tiết Duệ Hân cấu kết với nam tử khác là bị người tính kế, nếu như ta đoán không sai, như vậy mục tiêu tiếp theo của người kia chính là Tiết thái y."
Giả Sơn thấy Tiết Tịnh Kỳ phân tích rành mạch rõ ràng không khỏi sửng sốt lần nữa, trong lòng lại càng âm thầm bội phục, Vương phi quả thật lợi hại.
"Nghe rõ chưa vậy? Như vậy việc ngươi cần làm tiếp theo chính là đừng để những tin tức này gây ra ảnh hưởng không tốt đối với chúng ta, còn những cái khác không cần để ý tới."
Tiết Tịnh Kỳ dứt lời, phất tay để Giả Sơn lui ra, Giả Sơn tự biết đã quấy rầy hồi lâu, sau khi chắp tay hành lễ quay người rời đi, trong thư phòng chỉ còn lại Tiết Tịnh Kỳ đang rơi vào trầm tư.
Cô ngay lập tức đã đoán ra người thiết kế Tiết Duệ Hân là ai, ngoại trừ Ôn Vương ra thì làm gì còn có ai hận Tiết gia như thế, như vậy hành động kế tiếp của hắn chính là Tiết thái y, bởi như vậy thật sự đúng là một hòn đá ném hai con chim.
Chỉ cần không liên lụy tới cô là được rồi, cô cũng đâu có rảnh rỗi để đi quản nhiều chuyện như thế.
Hai ngày sau, quả thật Tiết thái y xảy ra chuyện.
Theo tin tức Tiết Tịnh Kỳ nghe được, Tiết thái y tiến cung xem bệnh cho một phi tử không được sủng ái lại bị phi tần này vu hãm nói là bị Tiết thái y phi lễ, sau đó chuyện này truyền đến tai Hoàng Thượng khiến Hoàng Thượng vô cùng tức giận, không cho Tiết thái y có cơ hội giải thích lời nào đem hắn bắt lại nhốt vào tử lao.
Lúc Tiết Tịnh Kỳ nghe xong toàn bộ sự việc được kể lại cũng không có phản ứng gì nhiều, chẳng qua là cảm thấy cái tên Thích Vũ Hạo này cũng hơi quá tàn nhẫn, hai chuyện đều dùng chiêu "Nón xanh" này thật đúng là khiến cô ngạc nhiên mất nửa ngày.
Sau đó, Hoàng Thượng tịch thu cả nhà Tiết gia, đương nhiên, do đã gả cho Thích Mặc Thanh nên chuyện này cùng Tiết Tịnh Kỳ không có chút quan hệ nào, cô cũng không có tốn bao nhiêu tâm tư ở trên phương diện này.
Một bên khác, Thích Vũ Hạo đang ở trong ngự thư phòng cùng Hoàng Thượng thương lượng chuyện Tiết gia.
"Phụ hoàng, nhi thần cảm thấy Tiết thái y làm chuyện này thực sự là quá phận, không thể tha thứ được!" Thích Vũ Hạo chắp tay đứng ở trước mặt Thích Hàm Gia, ngữ khí rất là nghiêm túc, hắn ở trước mặt Thích Hàm Gia vẫn luôn "Ôn tồn lễ độ", bây giờ lộ ra vẻ mặt như thế càng đến hiện ra hắn vô cùng để ý đối với chuyện này.
"Vậy nếu như con là trẫm, đối với chuyện này con cảm thấy thế nào." Ngữ khí của Thích Hàm Gia rất tang thương, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm trạng của ông ta cũng già hơn rất nhiều.
"Phụ hoàng, nhi thần cả gan nói một câu, suy nghĩ của phụ hoàng là sẽ chém đầu cả nhà Tiết gia đúng không?" Thanh âm của Thích Vũ Hạo bỗng nhiên trầm thấp xuống, sau khi Thích Hàm Gia nghe được câu này lại cười to, quả nhiên vẫn là Thích Vũ Hạo hiểu ông ta khá rõ, mặc dù bình thường tính tình ôn hòa nhưng cũng không phải người vô năng.
"Theo ý con, suy nghĩ này của trẫm phải thực hiện như thế nào mới tốt?" Mặc dù Thích Hàm Gia biết Thích Vũ Hạo trước mặt không hề ôn hòa giống như bề ngoài nhưng lại không biết quá nhiều thứ về hắn nên trong lúc nhất thời, đối với lời kế tiếp của hắn ngược lại là cảm thấy hứng thú.
Ngay từ đầu Thích Vũ Hạo đã nghĩ ổn thỏa hết rồi chỉ là không muốn lập tức nói ra, hắn giả bộ suy tư một hồi sau đó mới chậm rãi mở miệng.
"Phụ hoàng, người cũng có thể để Minh Vương và Minh Vương phi thay người giám trảm!" Lúc Thích Vũ Hạo nói ra câu này vẫn luôn len lén đánh giá sắc mặt của Thích Hàm Gia, thấy ông ta không lộ ra thần sắc gì gọi là phản đối lúc này mới nói tiếp.
"Người cũng biết, mấy năm gần đây quả thực Tiết thái y đã quá càn rỡ, Minh Vương phi lại là nữ nhi của ông ta, nếu để cho Minh Vương phi thay người giám trảm, nếu nàng ta là một người có đầu óc thì sẽ không nối gót Tiết gia nữa."
Thích Vũ Hạo nói lời này vô cùng kín kẽ khiến cho người ta không bắt được có cái gì không đúng, Thích Hàm Gia nghiêm túc suy nghĩ một chút cuối cùng gật đầu đồng ý, đây cũng là chuyện mà ông ta lo lắng đang không tìm được phương pháp giải quyết.
Không đến nửa ngày, thánh chỉ của Hoàng thượng xuống tới, lúc Tiết Tịnh Kỳ và Thích Mặc Thanh tiếp được thánh chỉ đều liếc