"Khanh Vũ, vì Khanh Vũ một khúc, tán dương quân vương một đời tình."
Ánh mắt hoảng hốt, A Cửu nhìn thấy trên đài cao, có một nữ tử hồng y tóc dài như ca, tình tình thiết thiết hát bài hát này...
"Cửu tỷ." Bên tai, giọng Thập nhất nhẹ nhàng truyền đến.
A Cửu giật mình hoảng hốt, thì ra Thập nhất đã mở xong mật mã, dịu dàng nhìn nàng, "Cửu tỷ, sau khi ra ngoài, ta sẽ cho tỷ biết một tin tức tốt."
Cùng nhau trốn khỏi cô nhi viện, cùng nhau ăn xin, cùng nhau lưu lạc, đến cuối cùng cùng nhau trở thành sát thủ. Sống nương tựa lẫn nhau, nàng cùng Thập Nhất như đã thành người thân nhất trên đời...
"Sau khi ra ngoài, ta cũng nói cho đệ biết một tin tức tốt." Nàng cười với Thập Nhất, sau đó lại yêu chiều xoa xoa tóc hắn.
Thập Nhất, đệ biết không. Sau khi ra ngoài, chúng ta sẽ được tự do...
Thập Nhất nhu thuận gật gật đầu, sau đó hít sâu một hơi. Bởi vì hắn biết rõ, phía dưới ngọc tỷ chắc chắn có cơ quan, chỉ cần một chút sai lầm, hắn và A Cửu sẽ mất mạng...
Một tay nhanh chóng dơ lên, một tay nhanh chóng đặt khối thay thế vào, an ổn nằm đúng chỗ cũ, A Cửu phối hợp đóng nắp thủy tinh, kéo tay Thập Nhất chạy vội ra.
Trong nháy mắt, phía sau có thứ gì đó ầm ầm nổ tung, hồng quang gai mắt cùng khí tức nóng rực quật ngã nàng cùng Thập Nhất.
Mùi thuốc súng gay mũi truyền đến, A Cửu té rớt trên mặt đất, không đứng dậy được, hơn thế nàng cảm giác được Thập nhất đột nhiên che trên lưng nàng...
Một vòng bạo tạc kèm theo ngọn lửa đáng sợ quét qua lưng, toàn bộ cửa thoát thân lập tức bị đóng lại...
Trong hỏa diễm, khuôn mặt Thập Nhất bị thương mà diêm dúa lẳng lơ khẽ gọi, "Cửu nhi..."
Ngọc tỷ nhanh chóng được nhét trong lòng nàng. Rồi ở thời khắc trước khi bảo tàng nổ tung thành tro bụi một giây, Thập Nhất đem nàng ném xuống, phía dưới là mạn sông Ngải Lệ.
"Thập Nhất!" A Cửu đột ngột mở mắt ra, nhìn thấy trước mặt vẫn như cũ là xe ngựa thêu hồng sắc mẫu đơn!
Thập Nhất... Sau cái chết của Thập Nhất, nàng tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trên một thân thể khác. Mà khối ngọc tỷ kia trong lòng, cũng đã biến mất không giấu vết...
Nàng nhớ rõ! Nàng không rơi vào trong nước, mà bị