"Bên ngoài làm sao vậy?"
Có thể là do nghe thấy Thu Mặc nói tới Thục phi, trong xe liền truyền đến giọng nữ tử thanh tuyến hoa lệ mà biếng nhác.
"Quý phi nương nương, ở đây có hai cung nữ không biết quy củ."
A Cửu thầm nghĩ, phô trương thế này, hiện giờ chắc cũng chỉ có Vinh quý phi đi?! Trách không được nô tài kiêu ngạo như thế.
"Quý phi nương nương, chỉ là hiểu lầm thôi. Hôm nay vì Thục phi nương nương muốn ngắm tuyết nên mới ra ngoài. Nữ tỳ lại mới vào trong cung, không nhận được ra kiệu của nương nương, không cẩn thận xông tới. Kính xin nương nương khai ân." Thu Mặc vội dập đầu giải thích.
Mành xe lộ ra một đôi tay cực kỳ xinh đẹp, sau đó chậm rãi xốc mành lên. Trong nháy mắt, khi nhìn rõ khuôn mặt người nọ, A Cửu không khỏi ngẩn ra.
Nữ tử kia, tóc đen hệ thành vân kế, không dùng trâm, chỉ có một đóa Hải đường khai chính diễm lệ, gương mặt mang vẻ cao quý.
Y sam đỏ thẫm sắc thêu hải đường. Rõ ràng là một đóa hoa xinh đẹp tới cực hạn.
Thảo nào Quân Khanh Vũ vì nàng mà ở trong hoàng cung trồng toàn hải đường. Thảo nào nữ tử này hội sủng không suy.
Nằm cuộn trong lòng nàng là một sủng vật bạch mao.
Mà nàng cũng miễn cưỡng mở mắt ra, nhẹ nhàng liếc nhìn A Cửu.
Mắt hạnh trong chốc lát hiện lên vẻ kinh ngạc, sau lại là chẳng đáng cười lạnh.
A Cửu cũng không muốn, liền hơi cúi người hành lễ, "Tư Noãn tham kiến quý phi..."
Không đợi nàng nói xong, Mạc Hải Đường hừ lạnh một tiếng trào phúng, "Mai Thục phi là Tam đại mỹ nhân Quân quốc được hoàng thượng tự mình sắc phong Thục phi,