Sáng sớm Mạnh Hạ Hạ bị tiếng trong quân doanh làm cho tỉnh giấc, không biết có phải đêm qua nàng cảm thấy lạnh không mà cả người rúc vào lòng hắn ngủ say, giờ mở mắt ra liền thấy ngực của hắn ngay tầm mắt.
" Nàng tỉnh rồi sao" Duật Hy thấy nàng ở trong vòng tay hắn có chút động đậy liền hỏi.
" Um" Mạnh Hạ Hạ hơi ngái ngủ trả lời.
" Nàng từng ngủ chung giường với nam nhân" Duật Hy thấy thái độ của nàng khi ngủ chung giường với hắn cảm giác không giống nữ nhân lần đầu tiên chung giường với nam nhân,rất tự nhiêu thỏa mái.
" Cả nhà ta đều là nam nhân, ai ta cũng từng tới ngủ cùng giường rồi" Nàng từ bé sống cùng 11 người đàn ông, chẳng biết cái gì là nam nữ thụ thụ bất thân cả.
Duật Hy nhìn nàng cảm thấy tốt nhất không nên nói với nàng thì hơn, nói nữa sẽ khiến hắn tức chết.
" Chủ tử, là nô tài" Tô công công sáng hôm nay mới tới doanh trại liền gấp gáp muốn xem hoàng thượng.
" Vào đi" Duật Hy thấy nàng đã sửa soạn xong liền cho Tô công công đi vào.
" Hoàng thượng nhìn người thế này nô tài thật an tâm.
.
Phương Tần nương nương".
" Tô công công ngài khỏe chứ" Mạnh Hạ Hạ không quan tâm Tô công công gọi mình tên gì chỉ thấy vui khi gặp lại ông liền mở miệng chào hỏi.
" Sau này còn gặp cứ gọi nàng ấy là Hạ tiểu thư đi" Duật Hy mở lời, hắn không muốn người khác biết nàng họ Mạnh.
"Võ Kim đâu, những người kia thế nào" Duật Hy liền hỏi tình hình những người đi theo mình tới đây.
" Ngoài 6 người thiệt mạng ra những người còn lại vết thương cũng đã lành dần, lúc chúng thần đuổi tới, chỉ thấy cận vệ bị thương mà không thấy người thật lo lắng, cận vệ nói người là được cứu đi thần mới yên tâm một chút, thì ra là Hạ Tiểu thư đã đưa người đến đây".
Giờ Ngọ đám người Duật Hy cùng quân lính chuẩn bị từ doanh trại rời đi " Nàng ở lại đây thật sao" Duật Hy nhìn nàng hỏi.
" Không ta nói đùa thôi" Mạnh Hạ Hạ hôm qua là có hứng thật nhưng hôm nay cảm giác ấy không còn, đi theo bọn họ về nhà vậy.
" Hoàng thượng chúng ta vào quán trọ này nghỉ ngơi đi" Để tránh sự chú ý của quan địa phương, quân lính doanh trại kia đi cách bọn họ 1 dặm giờ đang dựng lều trại ở bên ngoài.
" Hoàng thượng, thích khách lần này người đoán ra là ai phái tới không".
Võ Kim hỏi
" Trong cung rất ít người biết, nhưng bọn họ cài tai mắt vào cung cũng rất nhiều ta thực chưa xác định được đối tượng".
" Bên ngoài có sát thủ tới" Mạnh Hạ Hạ từ phòng bên nhanh chóng đi sang bên chỗ Duật Hy nói với hắn.
" Sao lại tới rồi" Võ kim cảm thấy đây là muốn ám sát hoàng thượng bằng được rồi.
" Cạch" Từ trên mái nhà từng nhát kiếm đâm xuống, nhóm sát thủ đổ dồn từ trên hướng tới Duật Hy mà lao xuống.
Mạnh Hạ Hạ thấy thế liền dùng ghế bên cạnh cầm lên ném về phía một tên sát thủ, " Võ Kim đưa hoàng thượng đi đi, ta giúp các ngơi chặn bọn cúng chờ lính cứu viện tới.
"Cùng ở đi "Duật Hy cầm lấy kiếm lên hướng về phía bọn chúng đánh tới nhưng Võ Kim lo lắng an nguy của hoàng thượng liền ra khuyên người rời khỏi " Hoàng thượng thần nhìn ra Hạ cô nương với nhóm thích khách lần trước vào cung cùng một môn phái, nàng ấy ứng phó được, an nguy của người là quan trọng".
" Đi Đi" Mạnh Hạ Hạ lấy chân đá một tên sát thủ, quay lại nói với hai người bọn họ, thấy hai người đi đi rồi nàng liền yên tâm, nàng thực ra đánh trực diện như này không giỏi lắm, nhưng chơi kế hèn thì nàng rất giỏi, Mạnh Hạ Hạ liền dùng quả ở bàn ném tắt hết nến trong phòng rồi dùng huyễn tán thổi vào không khí, còn mình nhảy theo cửa sổ chạy ra ngoài.
" Cô ta dùng độc, nhanh nín!.
" Tên sát thủ chư kịp nói liền trào máu ra miệng mà chết.
Lúc sau trong phòng những tên sát thủ hung hăng vừa rồi đều nằm hộc máu dưới sàn nhà.
Mạnh Hạ Hạ nhảy từ trên cao xuống lăn một vòng dưới đất tay có chút đau, đứng dậy chạy về phía trước.
"Tô công công ngài bị bỏ rơi sao" Mạnh Hạ Hạ cầm lấy phi tiêu cắm thẳng vào tim tên sát thủ đang đánh nhau với Tô Cát kia.
" Đa tạ cô nương" Tô công công nhìn mũi tên trên ngực tên sát thủ kia cảm thấy nàng ra tay thật chuẩn xác " Không ngờ cô nương là cao thủ".
" Ta đã từng giết rất nhiều người cứ một cái là đất" Mạnh Hạ Hạ lần đầu tiên có người nhìn nàng với ánh mắt sùng bái như vậy thật cao hứng.
" Diệp Lãnh là ngươi,