"Tướng quân, nô tài đã làm theo lệnh người cho thiếu gia uống thuốc giả chết".
" Tốt lắm, tiểu Phúc chuẩn bị y phục cho ta vào cung".
Diệp Thanh sai người trong phủ mua chuộc người ở ti hình bộ kia, đưa thuốc đến cho con trai ông ta nhằm thực hiện một mũi tên trúng hai đích, một là nhằm thoát tội, hai là lấy cớ con trai chết trong cung để khởi binh tạo phản.
" Thái hậu Diệp tướng quân đã vào cung đang trên đường tới chỗ hoàng thượng" người của thái hậu luôn canh chừng ngoài phủ tướng quân, thấy ông ta vào cung liền trở về bẩm báo.
Chuyện của Diệp Lãnh kia bà cũng biết, cái chết kia không đơn giản bà hiểu ca ca mình, hắn sẽ lấy cớ đó để làm loạn.
" Đến Di hòa cung" bà muốn đến chỗ hoàng thượng xem người xử lý ra sao, hoàng thượng chỉ là thiếu niên còn non trẻ sao đấu được lão cáo già Diệp Thanh chứ.
" Hoàng thượng xin trả lại công đạo cho hài nhi của thần, cho thần một lời giải thích, hài nhi của nô tài tôi chưa phân định đã chết oan trong ngục thật là đáng thương" Diệp Thanh vừa tới đã quỳ trước cửa Di hòa cung khóc lóc om xòm.
" Hoàng thượng" Tô công công thấy ông ta như vậy liền vào bẩm báo.
" Trẫm có tai, mặc kệ ông ta đi" Duật Hy ở bên trong đang phê duyệt tấu chương liền nghe thấy lời ông ta nói mà đau cả đầu, ông ta đúng là lão cáo già mưu mô gian xảo.
" Hoàng thượng xin người cho thần một công đạo" Diệp Thanh vẫn quỳ khóc lóc thảm thiết.
" Phụ thân người đứng dậy đi, phụ thân" Diệp quý phi nghe tin phụ thân mình vào hoàng cung đang quỳ ở Di hòa cung liền chạy tới, Diệp Lãnh ca ca nàng ám sát mua nàng cũng nghe qua cảm thấy hắn ta đúng bị điên rồi, muốn cướp ngôi vua, hắn ta làm vua đối với nàng không có ích lợi gì cả nàng chỉ là phận nữ nhi làm công chúa hay quận chúa thì thà cứ làm quý phi còn hơn, hắn làm như vậy chẳng phải hại đến nàng đến tình cảm của nàng và hoàng thượng sao.
Nghe tin hắn chết lòng nàng cảm thấy nhẹ nhõm ít nhiều, ít ra cái chết của hắn sẽ chôn vùi sự thật kia, hoàng thượng vì thế cũng không làm khó nàng, nay lại nghe tin phụ thân tới chỗ hoàng thượng quỳ suốt 1 canh giờ rồi, chẳng phải họ muốn củng cố địa vị của nàng trong cung sao, sau này phò tá nhi tử của nàng lên ngôi, chung quy rằng họ cũng không xem trọng nữ nhi là nàng, chỉ muốn dùng nàng củng cố địa vị Diệp gia mà thôi.
" Thái hậu nương nương giá đáo".
" Thái hậu, thái hậu xin người làm chủ cho thần, Diệp Lãnh là cháu trai của người từ nhỏ nó luôn đi theo người một câu cô cô hai câu cô cô" Diệp Thanh thấy muội muội của mình tới tiếp tục giả bộ khổ sở.
" Ca ca, Diệp tướng quân người đứng lên đi, từ từ rồi nói, đêm khuya rồi ngày mai tới không được sao".
" Thần chỉ muốn hoàng thượng cho thần một lời giải thích sau đó muốn mang xác của hài nhi về an táng tử tế".
" Hải Tuệ con đỡ phụ thân con đứng lên đi" Thái hậu nhìn ca ca của mình cảm giác mệt mỏi nói với Diệp quý phi.
Thái Hậu xưa nay đều tính toán mưu kế thâm sâu, nay lại cảm thấy bất lực vì nhà ngoại của mình.
" Cô cô chuyện này" Diệp quý phi tới bên cạnh phái hậu ánh mắt lo âu khó nói lên lời.
"Con về nghỉ ngơi đi, có cô cô ở đây con yên tâm" nhìn Diệp quý phi bà cảm thấy nàng giờ đây cũng có cảm giác như mình bị cả gia tộc bỏ rơi rồi.
" Ca ca nếu người không về đừng trách ta nhẫn tâm" Thái hậu trước khi đi quay lại nói với Diệp Thanh một câu lạnh lùng.
Diệp Thanh quỳ bên dưới nghe những lời kia mặt liền tối lại, thái hậu có ngày hôm nay không phải nhờ họ Diệp củng cố địa vị sao.
" Phụ thân để nữ nhi đỡ người" Diệp quý phi lại bên cạnh đỡ ông ta dậy, lần này Diệp Lãnh không cố chấp quỳ nữa mà theo tay của Diệp quý phi từ từ đứng lên, nhìn vào trong ngự thư phòng kia một lúc rồi ra về.
" Hoàng thượng vừa thái