Theo lời hoàng thượng Mạnh Hạ Hạ trở về Xuân Viên cung chuẩn bị chút y phục ngày mai lên đường, nghĩ đến việc rời cung ra bên ngoài trong lòng nàng thật vui vẻ.
Lúc đi tắm Tiểu Yến hầu hạ chủ tử tắm rửa lúc thay đồ phát hiện ra trên ngực nương nương có vài vết bầm tím, len lén nhìn nương nương mình.
Mạnh Hạ Hạ thấy Tiểu Yến cứ dắn mắt tìm tòi trên thân thể mình liền hướng theo mắt nàng ta nhìn xuống, không nhìn thì thôi nhìn đến nàng thật chỉ muốn kiếm chỗ chui thôi.
" Tiểu Yến cái kia ngày mai ta rời cung mấy ngày".
" Nương nương là đi cùng hoàng thượng sao" Tiểu Yến vui vẻ hỏi nương nương của nàng phúc phận thật tốt.
" Um".
Sáng sớm hôm sau Mạnh Hạ Hạ dậy sớm chào mấy người Triệu mama rồi hướng đường cửa cung đi ra ngoài.
Đi ra đến gần cửa cung đã thấy Duật Hy đứng bên cạnh xe ngựa chờ nàng rồi.
" Hoàng thượng".
Mạnh Hạ Hạ cúi người tham kiến hắn.
" Tham kiến Nương nương" Tô công công và Võ Kim hướng nàng đáp lễ.
" Hạ nhi lên xe thôi" Duật Hy đưa tay đỡ Mạnh Hạ Hạ lên xe.
" Hoàng thượng sao chúng ta không cưỡi ngựa, cưỡi ngựa đi rất nhanh" nàng không thích xe ngựa ngồi rất sóc.
" Ngồi xe tốt hơn đỡ nắng mưa".
Duật Hy thấy nàng đã lên xe hắn cũng đi lên chui vào bên trong, tới chỗ bên cạnh nàng ngồi xuống.
Tiếng roi quất ngựa vang lên xe ngựa bắt đầu chuyển bánh đi ra khỏi hoàng cung.
" Nàng còn buồn ngủ thì ngủ đi, lúc nào tới nhà nàng trẫm gọi" Hắn đưa tay ôm lấy nàng, để nàng dựa vào người hắn.
Mạnh Hạ Hạ thấy hắn ôm mình nghĩ tới chuyện hôm qua lại có chút xấu hổ, cả người cứng đơ, cả người phản kháng dịch cách xa hắn.
Duật Hy thấy biểu hiện của nàng lúc này thật không biết phải làm sao " Hạ nhi nàng là sợ trẫm".
" Không có hoàng thượng người nghĩ nhiều rồi, thiếp không thấy buồn ngủ muốn nhìn ra bên ngoài ngắm cảnh".
Nàng ngại ngùng đưa tay vén rèm cửa nhìn ra bên ngoài, đi một lúc trời đã sáng rồi, Mạnh Hạ Hạ ngó mặt ra ngoài hít một hơi dài cảm nhận mùi hương của cây cỏ, lâu rồi nàng mới được ngửi lại mùi hương này thật là dễ chịu.
Duật Hy lòng có chút không vui nhìn nàng một chút rồi chợp mắt một chút.
" Hoàng thượng nương nương đã tới rồi".
Võ Kim dừng xe ngựa lại bước xuống trước.
Mạnh Hạ Hạ nhìn ngôi nhà phía trước đây không phải nhà quan lại sao, hoàng thượng là muốn gặp ai ở đây.
" Nàng không xuống sao" Duật Hy thấy nàng không có ý định xuống liền hỏi.
" Người vào đi thiếp ở đây chờ người".
Duật Hy nhìn nàng lắc đầu cười " Hạ nhi đây là chỗ ở hiện tại của Thập sư huynh nàng, không phải trẫm hôm qua đã nói với nàng hắn đã đỗ trạng nguyên hiện giờ đang làm quan ở phủ Thuận Thiên này sao, đây là nơi ở dành cho quan phủ".
" Vậy sao làm thiếp cứ nghĩ người đi gặp ai đó" Mạnh Hạ Hạ nghe thấy vậy liền vui vẻ nhanh chóng nhảy xuống xe ngựa, đi đến cổng nhà kia gõ cửa.
" Ai vậy" Quản gia thấy sáng sớm đã thấy người gõ cửa, giọng không vui đi ra mở hé cửa nhòm ra.
" Nói với đại nhân nhà ngươi tiểu sư muội của hắn tới".
" Vậy cô nương xin chờ ta muột chút".
Quản gia có nghe đại nhân gọi Mạnh phu nhân kia là cô mẫu, ông ta là người khôn ngoan đoán đại nhân là theo sư phụ học đạo, nên bây giờ nghe nàng xưng tên liền hiểu ra mau chóng đi vào bẩm báo.
" Mạnh phu nhân bên ngoài có người xưng là sư muội của đại nhân muốn gặp".
Ông ta vào trong chỉ thấy Mạnh Hiểu Lam đang ngồi bên ngoài uống trà.
" Vậy sao, mau ra mở cửa" Mạnh Hiểu Lam nghe thấy nha đầu kia trở về liền nhanh chóng đứng dậy đi theo quản gia, ra bên ngoài.
" Cô cô, thật là nhớ người" Mạnh Hạ Hạ thấy người đứng phía sau quản gia là cô cô liền mau chóng đi lại gần ôm bà, lâu rồi nàng chưa gặp lại bọn họ thật là nhớ nhung.
" Hạ nhi ta cũng rất nhớ con, xem nào sao lại gầy như vậy chứ".
Mạnh Hiểu Lam nhìn nàng có vẻ ốm hơn trước có chút đau lòng.
" Cô cô hoàng thượng cũng tới đây" Mạnh Hạ Hạ thì thầm với Mạnh Hiểu Lam rồi đưa tay dắt người ra bên ngoài nhìn hắn.
" Hoàng..
Công tử mời vào trong" Mạnh Hiểu Lam thấy hắn giọng có chút run vì vui mừng định tham kiến hắn nhưng nghĩ ra đây là bên ngoài, hắn lại mặc trang phục thường dân lên chỉ có thể cúi chào gọi hắn là công tử.
Duật Hy thấy bà chào mình cũng gật đầu chào lại, sau đó đi theo bọn họ vào trong nhà.
" Sư huynh thật nhớ người" Mạnh Hạ Hạ thấy A Thập vui vẻ chạy lại ôm lấy hắn.
" Sư muội khỏe không" A Thập định đưa tay ôm lấy Mạnh Hạ Hạ nhưng nhìn người phía sau nàng đang không vui nhìn hắn, cánh ta kia của hắn liền khựng lại.
" Tham kiến hoàng thượng, ti chức thật là có tội không ra đón tiếp người".
" Bình thân đi, trẫm cải trang vi hành, khanh biết đâu mà đón tiếp".
" Phụ thân muội ra ngoài rồi sao" Mạnh Hạ Hạ nhìn xung quanh không thấy bóng dáng phụ thân đâu liền thắc mắc hỏi người dậy rất sớm để luyện võ nếu giờ này không thấy đâu hẳn là lại ra ngoài rồi.
" Sư phụ sau khi nhận được thư của muội liền rời đi, nói là tới mỏ vàng Đông Sơn một chuyến, vẫn chưa trở về".
" Vậy sao" Mạnh Hạ Hạ nghe sư huynh nói, suy nghĩ một chút cha nàng là người như vậy, làm chuyện gì cũng gấp gáp, nói đi là đi luôn bao giờ tìm ra manh mối mới trở lại được.
" Hoàng thượng mời dùng chà, Công công, đại nhân mời".
Mạnh Hiểu Lam đi tới rót chà cho Duật Hy ánh mắt dịu dàng nhìn hắn, thấy hắn vẫn khỏe là bà vui mừng