" Ca ca người còn lo lắng điều gì nữa, tất thẩy mong muốn của người đều đã thành sự thật rồi" Mạnh Hiểu Lam đi từ xa đã thấy Mạnh Đồ ngồi thẫn thờ suy tư liền đi tới bên cạnh ông ngồi xuông, khi biết tin Hạ nhi mang long thai bọn họ rất vui mừng, nhưng sau niềm vui đó lại là lỗi lo âu kéo về.
" Hiểu Lam ta cũng không hiểu vì sao, trong lòng bứt rứt không yên, cảm giác có một lỗi lo lắng vô hình khiến ta không thể nào yên lòng".
" Người đừng suy nghĩ nhiều nữa, chuyện đến đâu tính tới đó, làm sao có thể lường trước mọi sự trên đời này đây".
Bà từ lâu đã vứt bỏ thù hận rồi, dạo này bà thường mơ thấy tiên hoàng, mơ đến quãng thời gian cùng người hạnh phúc, nếu bây giờ đứng trước mặt người trái tim bà đã không còn thù hận năm xưa rồi.
Như muội muội đã nói ông suy tính bấy lâu nay đều thành sự thật, các đồ đệ ở ngoài quan ngoại đều được trọng dụng, lập nhiều chiến công, nữ nhi của ông giờ cũng là người có địa vị trong cung, còn sắp chào đón huyết mạch của hoàng thất chào đời, mọi sắp xếp của ông quá suôn sẻ, giờ tìm được hung thủ sát hại nàng ấy và giải oan cho nhà họ Mạnh thì ông chết cũng không hối tiếc rồi, nhưng ông luôn sợ rằng sau hạnh phúc sẽ là giông tố ập đến bất ngờ khiến những toan tính của ông đều tan tành mây khói.
..........
Duật Hy đưa tay đỡ lấy Mạnh Hạ Hạ cùng nàng đi dạo ngự hoa viên.
" Dạo này trẫm thấy nàng không vui, sao vậy hài nhi làm nàng khó chịu sao" Hắn đưa tay đặt lên bụng nàng xoa nhẹ.
" Không có hài nhi rất ngoan, chắc là do sắp có hài nhi nên lòng có chút phiền muộn".
" Nàng cứ an tâm dưỡng thai cho tốt, tất cả còn lại đã có trẫm rồi, yên tâm đi".
" Thiếp muốn về thăm nhà, có thể không".
Nàng gần đây luôn nhớ tới mẫu thân, nếu người còn sống thì thật tốt.
" Trẫm đón phụ thân và cô mẫu vào cung cho nàng được không, nàng đang mang thai ngồi xe ngựa không tốt".
" Có thể không".
Đây là lần đầu hắn có ý cho người nhà nàng vào cung, nàng rất vui nhưng lại lo lắng phía thái hậu.
" Không sao chuyện thái hậu nàng không cần lo, trẫm có sắp xếp".
" Tham kiến hoàng thượng, nương nương" Duật Cư quỳ xuống hành lễ.
" Tham kiến hoàng thượng nương nương".
Nữ nhân bên cạnh hắn cũng cúi người hành lễ theo.
" Hoành huynh, vương phi miễn lễ".
Mấy hôm trước là ngày đại hỷ của Duật Cư, hắn cuối cùng cũng đồng ý hôn sự do thái phi lựa chọn, vương phi là Doãn tiểu thư, nàng đã nhìn thấy qua một lần hôm trong cung tổ chức lễ hội thi đấu kia, nàng là một người so với vương gia nàng cảm thấy rất thích hợp.
" Thần dạo trước bận rộn chưa thể vào cung chúc mừng hoàng thượng cùng Linh Quý Phi được".
" Đa tạ vương gia" Mạnh Hạ Hạ nhìn hắn cảm ơn.
" Hoàng Huynh đưa Vương phi đến gặp thái phi đi kẻo người lại mong ngóng".
Duật Hy nhắc nhở.
" Vậy Thần xin cáo lui".
Trước khi quay người ánh mắt của Duật Cư liếc qua Mạnh Hạ Hạ, thấy nàng vẫn khỏe hắn yên tâm rồi.
" Tứ hoàng huynh thành thân, hẳn thái phi rất vui mừng, giờ chỉ chờ họ báo tin vui nữa là coi như mãn ý".
Duật Hy nhìn phu phụ Tứ vương gia phía trước bàn tay tên bụng nàng nhẹ vuốt v e nói.
.....
" Hôn sự của muội mà ta sắp xếp muội thấy không ưng ý ở điểm gì".
Ngọc phi đã chọn lựa rất kỹ càng các công tử danh môn nhưng đều bị Ngọc Thấu từ chối, thậm chí còn làm ầm ĩ lên.
" Tất cả đều không ưng ý".
Ngọc Thấu mặt không vui ngồi xuống ghế bên cạnh Ngọc Ngưng nói, lần trước từ chỗ phụ thân không được nàng đã vào cung cầu xin trưởng tỷ nhưng tỷ ấy không chấp nhận, còn mắng mắng nàng một trận nữa.
" Ngọc Thấu muội cũng không còn nhỏ nữa, không nên tùy ý như vậy".
" Tỷ tỷ biết muội muốn gì mà".
" Ngọc Thấu muội không thấy ta sao, cả phần đời còn lại chôn vùi trong hoàng cung này, đến một nguòi bầu bạn cũng không có, trước kia ta cũng đã nghi như muội chỉ muốn được làm phi tần của người, ở bên cạnh người dù có san sẻ tình cảm với bao nhiêu nữ nhân ta cũng bằng lòng, nhưng giờ ta đã hiểu trong cung không phải chỉ có tình yêu của ta là đủ, so với nam nhân bên ngoài người lạnh lùng hơn nhiều".
" Tỷ tỷ muội khác tỷ, thứ muội muốn muội sẽ cố gắng giành lấy".
" Ngọc Thấu suy nghĩ của muội mới khiến ta lo lắng, muội cố gắng giành lấy sao, giành được thì tốt đấy nếu không giành được muội đã nghĩ qua chưa, mạng sống ở hoàng cung rất mong manh ta không muốn cả gia tộc nhà ta bị muội làm hỏng".
" Nghe lời ta" Ngọc Ngưng thở dài dịu giọng.
Nhưng Ngọc Thấu nào có nghe lời trong suy nghĩ của nàng ta lúc này là không cam lòng nghĩ tỷ tỷ sợ mất sự hỗ trợ của gia tộc mà không muốn nàng vào cung.
" Tỷ không muốn cùng muội chung trượng phu thì cứ nói thẳng ra không cần phải lấy lý do này kia để làm muội hồi tâm chuyển ý".
Ngọc Thấu nói xong liền bỏ đi.
" Nương nương, tiểu thư" ma ma bên cạnh Ngọc Ngưng thấy Ngọc Thấu như vậy bỏ đi sợ sẽ gặp chuyện không tốt.
" Ma ma giúp ta đi xem thế nào".
Ngọc Thấu từ nhỏ đã được phụ thân và mẫu thân nàng quá nuông chiều rồi, giờ cảm xúc nàng lại như vậy chạy