Buổi tối tại Vô Ưu điện, Uyển sung viện mặc y phục hồng nhạt mỏng manh, phong tình vạn chủng dựa vào trong lòng hoàng đế, khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, miệng cười dịu dàng, đôi mắt long lanh ánh nước.
Nếu là nam tử bình thường thì đã sớm quỳ gối dưới váy nàng, đáng tiếc gặp phải hoàng đế lạnh tình.
Hoắc Cảnh Duệ hơi nghiêng người né tránh Uyển sung viện dựa vào, khiến cho nàng hai lần suýt té xuống khỏi ghế.
Nàng cảm thấy lúng túng một chút lại mở miệng tươi cười, nhẹ giọng yểu điệu: " Hoàng thượng, thiếp cảm thấy Ứng quý nghi và Thúy chiêu nghi tình cảm rất tốt, không bằng để Thúy chiêu nghi dời đến trắc điện ở Di Xuân điện?"
Thúy chiêu nghi mặc dù tấn vị, lại ở cung điện rất xa, đã sớm muốn chuyển đi nhưng lại chưa có cơ hội.
Uyển sung viện thấy rất rõ ràng, không bằng đem các nàng gộp lại để hoàng hậu ở Nhân Minh điện bên cạnh nhìn thấy, không biết vị biểu tỷ kia của nàng sẽ có cảm giác gì?
Hoàng đế lúc này mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Uyển sung viện bên người.
Cô gái này dung nhân kiều diễm, so với Ứng Thải Mị không biết mỹ lệ bao nhiêu, đáng tiếc cử chỉ thần thái như con rối, nói chung là thiếu mấy phần sinh khí.
Trái lại Ứng Thải Mị tùy ý tiêu sái, Uyển sung viện thì lại cứng ngắc.
Cũng không biết gia tộc nàng hao tốt biết bao nhiêu thời gian và tiền bạc mới chế tạo được một mỹ nhân như vậy.
Đáng tiếc thăm dò yêu thích của hoàng đế, hư hư thật thật đủ nhiều, cái nào là thật mới làm cho Hoắc Cảnh Duệ vừa lòng?
Hoàng đế nhíu mày, chỉ nói: " Sung viện sao đột nhiên nghĩ đến muốn để Thúy chiêu nghi chuyển tới ở cùng với Ứng quý nghi?"
Hắn không cần nghĩ cũng biết, Ứng Thải Mị xác định sẽ không thích hàng xóm này.
Hoắc Cảnh Duệ cũng không thích, ban đêm ở cùng với Ứng Thải Mị, chẳng lẽ còn phải cẩn thận tránh Thúy chiêu nghi?
Tuy nói yêu đương vụng trộm có mấy phần hứng thú, nếu như có phiền phức cản trở, đúng là quá mất hứng.
Uyển sung viện cười, xấu hổ liếc mắt nhìn hoàng đế một cái: " Hoàng thượng, Ứng tỷ tỷ cùng Thúy muội muội tình cảm vô cùng tốt, Thúy muội muội cầu thiếp mấy lần muốn đến ở Di Xuân điện, hầu hạ Ứng tỷ tỷ, thiếp nhìn thấy trong cung khó có được một mảnh tỷ muội tình thâm, ở chung một chỗ không có việc gì khó..."
Mắt thấy sắc mặt hoàng đế không biểu hiện thích hay tức giận, vẫn nhàn nhạt như trước, Uyển sung viện cảm giác như chính mình đang diễn một vở kịch, không khỏi ngượng miệng.
Hoắc Cảnh Duệ bỗng nhiên cười nhìn về phía Uyển Như: " Trẫm còn không biết Thúy chiêu nghi và Uyển sung viện thân thiết như vậy rồi, thế nhưng lại tới cửa cầu ngươi?"
Tươi cười trên mặt Uyển sung viện hơi cứng lại, cúi thấp đầu, cụp mi mắt đáp: " Hồi hoàng thượng, Thúy muội muội nhắc tới mấy lần, thiếp liền nhớ kỹ."
" Tình cảm của các ngươi đã tốt như vậy, trẫm cho phép." Khóe miệng Hoắc Cảnh Duệ cười yếu ớt như có như không, con ngươi đen láy toát lên mấy phần hứng thú.
Uyển sung viện vui mừng khôn xiết, không ngờ hoàng đế lại đồng ý, vội vã quỳ xuống tạ ơn: " Thiếp thay Thúy muội muội đa tạ hoàng thượng."
Khóe miệng nàng cong lên, thật không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi hơn so với tưởng tượng.
Đêm nay Uyển sung viện thị tẩm, Ứng Thải Mị đoán hoàng đế đang ôm ấp mỹ nhân, xác định chắc chắn sẽ không bò tường qua đây, liền đi ngủ sớm.
Chỉ là nửa đêm nghe thấy động tĩnh quen thuộc ở bên cửa sổ, mùi long diên hương quen thuộc, tùy ý để Hoắc Cảnh Duệ ôm mình nằm trên giường.
Ngửi thấy trên người hoàng đế không có mùi son phấn, đoán chừng là tắm rửa xong mới tới.
Người này thật ra là rất biết điều, nếu Hoắc Cảnh Duệ mang theo mùi nữ nhân khác qua đây, Ứng Thải Mị phỏng chừng sẽ không nhịn được đem hoàng đế đạp xuống giường.
Mùi hồ ly tinh, thực sự khiến người khác không ngủ được, hoàng đế không phải cố ý sao?
May mà nam nhân này không khiến mình cảm thấy buồn nôn.
Ứng Thải Mị gối lên cánh tay Hoắc Cảnh Duệ, ngủ ngon lành.
Tuy nói mỗi đêm đều thu nạp dương khí, thế nhưng ban đêm ôm nhau ngủ, khí của hai người quấn lấy nhau, lưu chuyển trong đan điền, thực sự rất thoải mái.
Cho dù là đang ngủ, cũng là đang vận khí, luyện công cũng được không ít, cớ sao mà không làm?
Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, toàn thân quả thực rất khoan khoái, trên mặt Ứng Thải Mị lúc tỉnh lại còn hơi mờ mịt, liếc mắt nhìn bên cạnh đã không còn ai, giường đã lạnh, sợ là hoàng đế đã rời đi lâu rồi.
Ánh dương đã lên cao bên ngoài cửa sổ, sợ là sẽ nhanh tới bữa trưa.
Không cần thỉnh an hoàng hậu, mỗi sáng sớm nàng ngủ thẳng đến lúc tỉnh lại, không bị gọi dậy nên thoải mái.
Muốn là có thể, Ứng Thải Mị thật muốn hoàng hậu đừng nhanh lăn qua lăn lại chính mình.
" Chủ tử." Thanh Mai nhẹ nhàng đến, một bên hầu hạ Ứng Thải Mị rửa mặt, một bên nhỏ giọng bẩm báo: " Sáng nay hoàng thượng tuyên chỉ, để cho Thúy chiêu nghi chuyển ra khỏi tẩm cung."
" Nga?" Ứng Thải Mị thuận miệng, tối hôm qua một câu hoàng đế cũng không nói, hiển nhiên sẽ không có liên quan gì tới nàng, mình cũng không cần phải để bụng.
Thanh Mai kề sát mấy phần, nói nhỏ: " Nghe nói tối hôm qua, Uyển sung viện thổi gió bên gối hoàng đế, mới để cho Thúy chiêu nghi chuyển tới."
" Quan hệ hai người này từ khi nào lại tốt như vậy?" Ứng Thải Mị buồn cười, Uyển sung viện luôn ỷ vào mình là biểu muội của hoàng hậu, cho rằng ở hậu cung tài trí hơn người, từ trước đến nay không đặt bất cứ phi tần nào trong mắt.
Những người khác thì có thể hàn thuyên được mấy câu, nhưng Thúy chiêu nghi xuất thân từ cung nữ, theo lý thuyết nàng ta chắc chắn sẽ khinh thường, sao lại giúp đỡ được?
" Thúy chiêu nghi bị chuyển tới nơi nào?" Ứng Thải Mị suy nghĩ, Uyển sung viện đem Thúy chiêu nghi cuốn vào vòng nước xoáy, nhất định là đối phó ai đó, cũng không biết tên nào xui xẻo, muốn nhận Thúy chiêu nghi phiền toái này.
Ai biết cái suy nghĩ kỳ lạ của Thúy chiêu nghi sẽ mang lại biết bao nhiêu tai vạ cho người ở cùng điện?
Thanh Mai mím môi, khó có được vui vẻ: " Hồi chủ tử, hoàng thượng để Thúy chiêu nghi chuyển đến thiên điện của Uyển sung viện."
Ứng Thải Mị đang uống trà, suýt chút nữa phun hết ra.
Nàng dùng khăn tay lau lau, nhịn không được mà lớn tiếng cười: " Uyển sung viện đúng là xui xẻo, thật sự là tự bê đá đập vào chân mình!"
Hoàng đế dùng chiêu ấy để chế nhạo, Uyển sung viện vốn muốn đem Thúy chiêu nghi dùng như một quân cờ, sau lưng mưu tính cái gì đó.
Lúc này mới vừa bắt đầu bố trí, liền bị Hoắc Cảnh Duệ làm rối loạn, bây giờ sắc mặt nàng ta có bao nhiêu khó coi.
Ứng Thải Mị