Edit: Thảo Hoàng Quý phi
Beta: Nu Thục tần
Lúc Tống thị nói với Bùi Thanh Thù muốn tự mình đi chùa Đại Giác lễ Phật, Bùi Thanh Thù cũng không nghĩ nhiều, chỉ hỏi: “Sao không chờ ta được nghỉ sẽ đi cùng nàng?”
Chùa Đại Giác và chùa Phổ Ninh là hai chùa nổi danh nhất kinh thành. Chùa Phổ Ninh và chùa Đại Giác ở vùng ngoại thành, nếu muốn đi về trong ngày thì phải xuất phát từ sáng sớm khi trời còn chưa sáng mới được.
Tống thị lắc đầu nói: “Không cần, mười ngày điện hạ mới có thể nghỉ một lần, vẫn nên nghỉ ngơi cho khỏe, ta đi cùng Thất tẩu được rồi.”
Nghe nói Lâm thị cũng muốn đi, Bùi Thanh Thù không băn khoăn nữa: “Vậy được, các nàng chú ý một chút, dẫn nhiều hộ vệ theo.”
Tống thị mỉm cười vâng lời.
Buổi chiều hôm sau, lúc Bùi Thanh Thù hồi phủ, Tống thị còn chưa trở về. Tình huống như vậy tương đối hiếm thấy, Bùi Thanh Thù sửng sốt một chút mới nhớ ra Tống thị đi vùng ngoại ô lễ Phật.
Hắn phát hiện vợ không ở nhà, bản thân lại có chút không quen.
Hắn lắc đầu cười, đang muốn gọi Lục Tinh Dã cùng đi luyện võ lại thấy hạ nhân tới thông báo, nói là Công Tôn công tử tới.
Bùi Thanh Thù nói không cần nghĩ ngợi: “Mời hắn vào đi.”
Thật ra Bùi Thanh Thù đã sớm cho ba thư đồng của mình đặc quyền, nếu bọn họ tới thì cứ trực tiếp đến phòng tiếp khách ở tiền viện chờ hắn là được.
Nhưng ba người này đều cực có chừng mực, ngay cả Công Tôn Minh thoạt nhìn tùy ý không kiềm chế nhất cũng đều cẩn thận tuân thủ quy củ, mỗi lần tới đều quy quy củ củ mà cho người thông truyền, sẽ không tự tiện vào phủ.
Bùi Thanh Thù suy nghĩ cảm thấy như vậy cũng tốt rồi đi theo bọn họ.
Bởi vì người tới là Công Tôn Minh chứ không phải người ngoài, Bùi Thanh Thù không gọi hắn vào phòng khách mà trực tiếp gọi người vào thư phòng.
“Nói đi, chuyện gì?”
Công Tôn Minh cười hì hì nói: “Không có việc gì thì không thể đến gặp điện hạ sao?”
Bùi Thanh Thù không tin: “Bớt làm bộ đi, ngươi nhàn rỗi như vậy à? Ta nghe nói gần đây thân thể Công Tôn đại nhân không được tốt, Khâm Thiên giám rất bận rộn.”
“Ồ, điện hạ đều biết rồi, xem ra có vẻ nghiệp vụ phát triển không tồi.” Công Tôn Minh đặt mông ngồi xuống ghế đối diện Bùi Thanh Thù: “Chỉ là lão nhân gia nhà ta, ta quá hiểu. Ông ấy giả vờ đó.”
“Giả bệnh?” Bùi Thanh Thù rất có hứng thú nhướng mày “Đây là vì sao?”
“Vì để ta thu hồi tâm tư, ngoan ngoãn ở Khâm Thiên giám làm việc cho ông ấy.” Công Tôn Minh mệt mỏi ngáp một cái, “Nói thật, những thứ thần thần đạo đạo ở Khâm Thiên giám, ta thật sự không cảm thấy chút hứng thú nào, còn không thú vị bằng thư xã của nương ta.”
Công Tôn Minh lơ đãng nói nhưng Bùi Thanh Thù nghe huyền ca mà biết nhã ý, lập tức đoán được mục đích Công Tôn Minh tới đây hôm nay: “Sao cơ, hiện tại người còn phải chạy hai phía, bên phía thư xã cũng muốn ngươi hỗ trợ sao?”
“Đúng vậy, ai bảo ta là nhi tử duy nhất của bọn họ chứ, thật là mệt chết ta. Nếu ta mà giống điện hạ có đệ đệ thì tốt rồi.”
Công Tôn Minh nói rồi bất đắc dĩ thở dài: “Thôi, đoán chừng nương ta không sinh nổi, không nói điều này nữa. Mấy ngày nay điện hạ ở Lễ bộ thế nào?”
“Khá tốt.” Bùi Thanh Thù vân đạm phong khinh nói: “Xem như ta đã hiểu thấu mấy người ở Lễ bộ. Thật sự làm việc thì ít, ham món lợi nhỏ thì nhiều. Ban cho bọn họ chút ơn huệ nhỏ thì bọn họ sẽ đối tốt với ngươi. Nhưng thành thật mà nói, Tam hoàng huynh ở Lễ bộ nhiều năm như vậy, tuy Thượng thư không phải hắn mà là Bát hoàng thúc. Nhưng quan hệ của hắn và Bát hoàng thúc rất tốt, Lễ bộ gần như đã là thiên hạ của bọn họ.”
“Thiệt thòi của điện hạ chính là ở chỗ này, thời gian ngài ra ngoài lăn lộn còn quá ngắn so với bọn họ. Nhưng không sao, không phải kế hoạch chỉnh đốn quan học của ngài đã sắp hoàn thành rồi à? Lát nữa gọi A Húc tới, chúng ta lại nghiên cứu một chút, ngài có thể chậm rãi xuống tay thi hành.”
“Cái gì gọi là lăn lộn?” Bùi Thanh Thù dở khóc dở cười nói: “Ta rất chuyên tâm làm việc đó.”
“Được được được, là ta lỡ lời.” Hiển nhiên hôm nay Công Tôn Minh có việc nhờ vả Bùi Thanh Thù, trạng thái không giống ngày thường. Nếu là ngày thường, hắn ta sẽ không dễ dàng thừa nhận sai lầm như vậy. “Để bày tỏ xin lỗi, tối nay ta làm ông chủ, mời điện hạ ăn cơm được chưa?”
“Mời ta ăn cơm? Đi nơi nào?”
“Nhà ta.” Xem ra Công Tôn Minh sớm có chuẩn bị: "Là ta tự mình tới mời điện hạ.”
“Hả, ngươi muốn mời ta ăn cơm, trực tiếp sai người tới nói một tiếng là được rồi, sao còn tự mình đi một chuyến?” Lời Bùi Thanh Thù nói là nói như vậy nhưng người cũng đã đứng lên: “Đi thôi. Hôm nay Tống thị không ở nhà, đồ ăn buổi trưa đưa đến ăn không hợp khẩu vị, ngươi nhắc tới cơm tự nhiên ta liền đói bụng.”
Công Tôn Minh khoanh tay, lắc đầu nói: “Ai da, người có vợ có khác, nghe được lòng ta thật là… Ê ẩm nha.”
“Vậy ngươi cũng nhanh chóng tìm một người vợ không phải xong rồi sao?” Tính ra Công Tôn Minh cũng là một thanh niên tài tuấn, hơn nữa Hoàng đế nể trọng Công Tôn Việt, còn có danh vọng của Công Tôn gia, rất nhiều nhà đều muốn kết thân với Công Tôn gia nhưng Công Tôn Minh lại không vừa ý một ai.
Công Tôn Minh bĩu môi nói: “Nào có dễ dàng như vậy. Thành thật mà nói ta rất sợ thành thân. Giống như ngài và Hoàng tử phi còn tốt, tuy rằng trước khi thành hôn không quen thuộc nhưng sau thành hôn ở chung cũng không tệ lắm. Ngài phải biết rằng không phải mỗi một đôi phu thê đều may mắn giống các ngài. So với tùy tiện tìm một người, hai người không quen biết kết thành một đôi oán ngẫu, còn không bằng đơn độc một mình.”
Bùi Thanh Thù không rõ: “Nghe nói tình cảm của Công Tôn đại nhân và Công Tôn phu nhân không tồi mà, sao ngươi bi quan như vậy? Chịu kích thích gì à?”
Công Tôn Minh tự giễu cười nói: “Không có gì, chỉ là nói thật, lòng ta hiểu rõ. Tình huống giống như cha mẹ ta thật sự quá ít thấy.”
Trên đường đến phủ Công Tôn, Bùi Thanh Thù nhịn rồi lại nhịn, vẫn không nhịn được tò mò hỏi một câu: “Ta nghe nói… Gần đây Tả tam tiểu thư thường đến thư xã nhà các ngươi?”
Công Tôn Minh nghe vậy lộ ra chút xấu hổ: “Làm sao điện hạ biết cả loại tin tức ngầm này…”
Hiện tại Như Quy lâu phát triển rất khá, mấy năm trở lại đây nó đã là trà lâu số một số hai ở kinh thành. Nguyên nhân chính là như thế, thu thập tin tức cũng vô cùng thuận tiện.
Trừ phi có tình huống khẩn cấp, Yến Tu sẽ tự mình ra cửa. Thời gian khác, Yến Tu đều sẽ phân loại tin tức đủ loại, sai người đưa cho Bùi Thanh Thù mỗi ba ngày một lần.
Những tình báo hắn ta đưa tới chia làm loại quan viên, loại hậu cung, loại tông thân, loại thế gia, loại dân gian, loại thương nghiệp, vân vân… Dựa theo nặng nhẹ nhanh chậm, từ đầu tới đuôi sắp hàng rất có quy củ.
Nếu xác nhận là tin tức chính xác, Yến Tu sẽ đặc biệt đánh dấu lại. Những cái khác đều là một vài tin tức truyền miệng, Bùi Thanh Thù nhìn xem qua là được, sẽ không quá để tâm.
Có đôi