Edit: Chang Phi
Beta: Vy Phi
Sau khi đi ra từ Chung Linh cung, Bùi Thanh Thù lại đi Quỳnh Hoa cung thăm Thục phi.
Mắt thấy ngày tuyển cung nữ đầu năm sắp tới, Thục phi làm Quý phi chủ quản nhân sự hậu cung nên không tránh khỏi việc bận rộn hơn.
Nhưng nhìn thấy Bùi Thanh Thù tới nàng liền lập tức buông việc trên tay xuống, thân thiết bảo hắn ngồi vào bên cạnh mình.
"Đi xem Ngũ công chúa à? Sao Tống thị lại không đến cùng ngươi vậy?"
Bùi Thanh Thù cười đáp: "Chiêu Bình thích trẻ con nên con để cho nàng ở lại chơi với muội muội thêm một lát."
Nhắc tới hai chữ trẻ con, vẻ mặt Thục phi buồn bã, hạ giọng hỏi hắn: "Ngươi nói xem hai người các ngươi cũng đã thành thân gần một năm rồi sao Tống thị vẫn chưa có tin vui chứ?"
Bùi Thanh Thù bất đắc dĩ nói: "Mẫu phi, lời này ngài cũng nói ở trước mặt con thôi, ngàn vạn lần đừng hỏi Chiêu Bình. Áp lực của nàng quá lớn, con sợ nàng không chịu nổi."
Thục phi nhìn hắn với vẻ trách cứ rồi nói: "Ta đây chỉ hỏi một chút xem ngươi có khỏe không thôi. Tống thị tìm y hỏi dược, cầu thần bái phật ta cũng biết rồi. Nhưng còn ngươi? Suốt ngày vội vàng mấy chuyện ở Lễ Bộ nên cũng không thường xuyên nghỉ ngơi ở phòng Tống thị đúng không?"
Cùng mẫu thân nói về chuyện trong phòng mình, Bùi Thanh Thù không tránh khỏi đỏ mặt: "Mẫu phi nói oan cho con rồi, sao con lại không làm cái gì chứ, con cũng đã tìm thái y xem qua rồi?"
"Ngươi? Ngươi tìm thái y làm cái gì." Thục phi khó hiểu nói.
"Con nghe người ta nói, nam tử cũng có khả năng không có......"
"Phi phi phi, đó là số rất ít nam nhân vô dụng, ngươi thân thể khoẻ mạnh, khẳng định không có vấn đề gì." Thục phi rất chắc chắn nói.
"Thái y cũng nói như vậy, cho nên là mẫu phi ngài cứ yên tâm đi. Con cùng Chiêu Bình có đứa bé, cũng chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn thôi."
Thật ra có một việc Bùi Thanh Thù vẫn luôn giấu Thục phi không nói ra.
Chuyện này chỉ có một mình hắn biết.
Tuy thân thể Tống thị không có khuyết điểm gì lớn, nhưng sau khi Công Tôn phu nhân xem qua liền nói nàng trời sinh chính là dạng thể chất khó thụ thai. Không phải không thể mang thai, chỉ là không dễ dàng mang thai như vậy thôi.
Công Tôn phu nhân đã dạy Tống thị mấy bí quyết nâng cao tỷ lệ mang thai, nhưng loại chuyện này vẫn là phải xem duyên phận.
Hiện tại việc bọn họ có khả năng làm cũng chỉ là yên tâm, từ từ đợi duyên phận đến mà thôi.
Nghe Bùi Thanh Thù nói như vậy Thục phi cũng không biết nên tiếp tục thúc giục như thế nào nữa, chỉ có thể dặn dò hắn đừng chỉ đặt hết tâm tư vào công vụ, lúc rảnh rỗi nên về nhà với thê tử nhiều hơn một chút, Bùi thanh thù đều đồng ý hết.
Nói xong chuyện nhà Thục phi lại nói đến vấn đề ở tiền triều với Bùi Thanh Thù.
"Lần này việc chỉnh đốn quan học làm thanh danh của ngươi ở trong đám văn nhân học sinh được tốt hơn, nhưng ngươi lại làm ra nổi bật ở dưới tay của lão tam xem như là đã hoàn toàn đắc tội hắn rồi. Ngươi đã nghĩ qua về sau phải làm thế nào chưa?"
Bùi Thanh Thù cũng không lo lắng gì: "Lúc trước là con muốn đi Hộ Bộ, đi Lễ Bộ chẳng qua chỉ là kế sách tạm thời mà thôi. Vì con nghĩ là không đến hai năm phụ hoàng sẽ điều con ra khỏi Lễ Bộ."
Thục phi lắc đầu nói: "Không, ta cứ có cảm giác trạng thái của lão tam không được thích hợp. Từ sau khi Hoàng hậu bị cầm tù, không biết vì sao Hoàng thượng lại quan tâm Tam Hoàng tử nhiều hơn. Mấy năm nay lúc đi Kiến Phúc cung tránh nóng, ngoại trừ nhóm Hoàng tử còn nhỏ tuổi như các ngươi, thì trong nhóm Hoàng tử lớn tuổi số lần hắn làm bạn giá là nhiều nhất. Ta nghe người ta nói, hiện tại thế lực của hắn ở tiền triều cũng không thể khinh thường, thậm chí còn nổi bật hơn cả lão đại cùng lão nhị, có thể nói là có quyền thế lớn nhất trong nhóm Hoàng tử."
"Như thế." Bùi Thanh Thù phân tích khách quan: "Đại hoàng huynh là võ tướng, một lòng một dạ nhào vào bên trong quân doanh. Nhị hoàng huynh làm việc không tốt cũng không xấu, không có chiến tích gì lớn. Tứ hoàng huynh tuy có tài năng nhưng lại quá mức lý tưởng hóa, gây thù chuốc oán ở trong triều quá nhiều. Chỉ có Tam hoàng huynh, hiện tại hắn xử sự khéo đưa đẩy, lại bồi dưỡng không ít thân tín...... Nếu không phải Hoàng hậu phạm sai lầm bị cầm tù thì vị trí Thái tử này không khéo có khi còn thật sự rơi xuống trên đầu Tam hoàng huynh nữa."
"Không, Hoàng hậu thế nào...... Còn khó mà nói."
Nghe Thục phi nói như vậy trong lòng Bùi Thanh Thù nhảy dựng, vội vàng truy hỏi: "Lời này của mẫu phi là có ý gì?"
"Khả năng ngươi không biết, nghe nói nửa năm này Hoàng hậu bị bệnh, hơn nữa còn bệnh rất nghiêm trọng. Có lẽ là Hoàng thượng mềm lòng, muốn giữ lại tính mạng của nàng nên bảo An Phi thường xuyên đi Khôn Nghi cung nhìn nàng một cái. Tuy An Phi kia còn trẻ tuổi, nhưng sau lưng nàng chính là Chu gia. Ta lo lắng...... người Chu gia sẽ không dễ dàng bỏ qua, nói không chừng còn đang tính toán để cứu Hoàng hậu ra nữa."
Chuyện Hoàng hậu sinh bệnh đương nhiên Bùi Thanh Thù có biết, nhưng hắn không cảm thấy Hoàng hậu còn có thể lại được thả ra: "Mẫu phi, khả năng này cũng không lớn đâu...... Ngài còn nhớ lúc trước vì sao Hoàng hậu lại bị cầm tù không? Chỉ cần Lệ mẫu phi còn ở đây một ngày, Hoàng hậu sẽ không có khả năng được ra ngoài."
"Nhưng lỡ như bọn họ muốn xuống tay với Lệ Phi thì sao? Tuy nói Hoàng thượng để ý nghiêm ngặt nhưng lấy quyền thế của Chu gia cùng An Phi phối hợp cũng không phải là không có khả năng......"
Bùi Thanh Thù cảm thấy Thục phi nói hình như cũng có chút đạo lý. Trước không nói Lệ Phi vốn dĩ đã là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của rất nhiều người. Chỉ nói An Phi vì cứu Hoàng hậu ra mà nghĩ cách vặn ngã Lệ Phi, thậm chí độc hại Lệ Phi cũng không phải không có khả năng.
"Còn có một loại tình huống," ánh mắt Thục phi chợt lóe, thấp giọng nói: "Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của ta mà thôi."
"Mẫu phi cứ nói đừng ngại."
"Nếu Hoàng hậu còn sống vậy vĩnh viễn đều là một Hoàng hậu phạm lỗi, thất đức. Nhưng nếu nàng đã chết...... Chỉ cần Hoàng thượng nguyện ý giữ lại danh phận Hoàng hậu của nàng, vậy những chuyện nàng làm lúc còn sống cũng sẽ trở nên không còn quá quan trọng nữa. Thân phận con vợ cả này của Tam Hoàng tử cũng xem như là được bảo vệ vĩnh viễn."
Bùi Thanh Thù nghe vậy trong lòng cả kinh: "Không thể nào, chẳng lẽ người Chu gia vì