Edit: Dĩnh Tiệp dư
Beta: Nga Sung dung
Bùi Thanh Thù đi rồi, Thập Tứ vẫn muốn ở lại dùng bữa tối cùng Hoàng đế, thật không nghĩ tới Hoàng đế trước giờ luôn yêu thương hắn nhưng lại muốn hắn về trước.
Thập Tứ thương tâm mà rời đi.
Lệ Phi thấy dáng vẻ này của Hoàng đế, liền đoán ra hắn có chuyện muốn nói, liền hỏi: “Làm sao vậy?”
Hoàng đế trầm mặc một chút, nói: “Hai ngày này luôn có người đề cập với Trẫm chuyện lập Hậu. Trẫm luôn mượn cớ chiến sự, chỉ trả lời qua loa lấy lệ. Chẳng qua sợ đến khi chiến sự kết thúc sẽ không thể trì hoãn nữa.”
Sau khi Hoàng hậu qua đời, Hoàng đế sớm đoán được triều đình sẽ thúc giục hắn lập tân Hậu. Mặc dù bây giờ đã đến lúc cần thiết, nhưng trong lòng Hoàng đế vẫn cảm thấy vô cùng bực bội.
Có lẽ nhờ trời cao chiếu cố cho hắn gặp được một vị mỹ nhân khó tìm, dù đã làm mẹ của ba đứa con, nhưng trên người nàng cũng không hề để lại bất cứ dấu vết nào của năm tháng.
Mỗi một lần giơ tay nhấc chân, trên người Lệ Phi đều toát ra phong thái khuynh quốc khuynh thành của đại mỹ nhân. Tuy không trẻ tuổi như Chung thị, nhưng vẫn mang một loại phong tình khác.
Chỉ cần ở cùng Lệ Phi, ánh mắt Hoàng đế sẽ không tự chủ được mà dán lên người nàng.
Sau khi Lệ Phi nghe Hoàng đế nói xong, nhàn nhạt nói: “À, Hoàng thượng nghĩ muốn lập ai?”
Thần sắc Hoàng đế chuyên chú nhìn Lệ Phi, nghiêm túc nói: “Trẫm muốn lập nàng làm Hậu.”
Lệ Phi nghe được câu này liền cười, không phải vì cảm thấy vui vẻ, mà là cảm thấy rất buồn cười: “Hoàng thượng nói đùa cái gì vậy? Thần thiếp từ trên xuống dưới chỗ nào có được dáng vẻ của Hoàng hậu chứ?”
Hoàng đế nhìn Lệ Phi, tình ý chân thành mà nói: “Nhưng ở trong lòng Trẫm, chỉ xem mỗi mình nàng là thê tử.”
Bởi vì biết rõ Hoàng đế thật lòng, giọng điệu Lệ Phi cũng không hề mang ý giễu cợt châm chọc nào, mà là tâm bình khí hòa nói: “Hoàng thượng trước đây đã có thê tử, hơn nữa còn là nhất quốc chi mẫu. Tính tình thiếp xưa nay ngang bướng, đối với những việc trong hậu cung càng không có hứng thú. Hoàng thượng cần gì phải chống lại cả thiên hạ mà lập ta làm Hậu?”
“Trẫm nghĩ rằng, nói thế nào thì nàng cũng đã vì trẫm sinh hai Hoàng tử một Hoàng nữ, là phi tần có nhiều con nhất hậu cung, đây cũng có thể xem là một lý do tốt đúng không?”
Lệ Phi lắc đầu nói: “Trên thiếp còn có một vị Hoàng Quý phi, hai vị Quý phi, họ đều xuất thân hiển hách. Nếu nay Hoàng thượng bỏ qua bọn họ mà lập thiếp làm Hậu, bọn họ nhất định sẽ xem thiếp như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt. Hoàng thượng người có thể bảo vệ ta một lúc, nhưng có thể bảo vệ ta một đời sao?”
Hoàng đế không thể không thừa nhận, lời Lệ Phi nói rất có lý. Không nói đến chuyện Hoàng đế có thể bảo vệ Lệ Phi cả đời hay không, cứ xem hiện tại, Hoàng đế năm nay đã gần năm mươi tuổi, Lệ Phi so với hắn thì nhỏ hơn mười tuổi, sau này Hoàng đế nhất định sẽ ‘đi’ sớm hơn Lệ Phi.
“Chuyện này, Trẫm nghĩ là vẫn nên suy nghĩ kỹ một chút.” Hoàng đế thật sự rất yêu Lệ Phi, cho nên hắn tình nguyện tôn trọng suy nghĩ của Lệ Phi, không vì yêu thích nhất thời của bản thân mà đẩy Lệ Phi vào tình thế nguy hiểm.
Nhưng nếu nhất định phải lập người khác làm Hậu, Hoàng đế chắc chắn sẽ chọn một người không bao giờ làm hại đến Lệ Phi.
................
Chớp mắt, đích trưởng tử của Bùi Thanh Thù đã đầy tháng.
Nếu không phải do lúc này chiến sự ở tiền tuyến đang căng thẳng, Bùi Thanh Thù nhất định sẽ làm nhiều thêm mấy bàn, rầm rộ chúc mừng một lần.
Nhưng vào lúc chuẩn bị yến tiệc, Tống thị đã nhắc nhở hắn và Chung thị, tiệc đầy tháng không thể làm quá phô trương. Bằng không sẽ có người mượn cơ hội tố cáo, lợi bất cập hại.
Trước ngày đầy tháng của Đông nhi, Tống thị còn chưa hết thời gian ở cữ, cho nên tiệc mừng đầy tháng đều do Chung thị sắp xếp. Đây cũng là việc lớn cuối cùng mà Chung thị làm sau khi Tống thị sinh con, sau này nàng phải chuyển giao mọi việc trong phủ trả lại cho Tống thị.
Tuy rằng Chung thị không có xuất thân danh môn, nhưng mẫu thân nàng xuất thân từ Thừa Ân công phủ, bản thân nàng lại là đích trưởng nữ trong nhà, từ nhỏ đã cùng Tả thị học cách quản gia. Lần đầu làm những chuyện này, tuy không thể nói là hoàn mỹ, nhưng cũng không hề xảy ra sai sót, Tống thị đối với nàng rất cảm kích.
Ngày đầy tháng của Đông nhi, ngoại trừ huynh đệ đồng liêu của Bùi Thanh Thù, người nhà Tống gia và Phó gia, thì còn có Lâm gia đến nữa.
Có lẽ là do Bùi Thanh Thù có hợp tác với Công Tôn thượng thư, nên Công Tôn phu nhân đã đích thân đến Hằng vương phủ chúc mừng, khiến không ít người bàn tán.
Người trong thành đều biết, Công Tôn phu nhân chính là một người vô cùng bận rộn, đã vậy còn nổi tiếng khó mời.
Nhưng mà, con trai duy nhất của Công Tôn tiên sinh đã từng là thư đồng của Bùi Thanh Thù, rất nhiều người suy đoán, Công Tôn gia làm như vậy là muốn thắt chặt quan hệ với Bùi Thanh Thù.
Mấy vị phu nhân ở các phủ, khi ra ngoài giao thiệp đều sẽ dẫn theo con gái hoặc con dâu. Công Tôn phu nhân không có con gái, con trai lại chưa có vợ, nên mới dẫn theo Tả tam cô nương cùng tới dự tiệc.
Khi Tả tam cô nương xuất hiện, không tránh khỏi có người ở sau lưng nàng bàn luận vài câu, nói nàng mệnh khổ này nọ. Cũng có người bắt đầu trách đến chỗ Thừa Ân công phu nhân: “Nói ra cũng không biết Thừa Ân công phu nhân đang nghĩ gì nữa, cô nương nhà người ta chẳng qua là không có vị hôn phu thôi mà, cứ cho là muốn nể mặt Tạ gia, qua một hai năm lại tính đến chuyện nghị thân cũng được mà. Đằng này chuyện đã qua lâu lắm rồi cũng không để cho cô nương người ta tính toán việc hôn nhân, còn bắt cô ấy xuất đầu lộ diện, thật là...”
Cũng có người khác sáng suốt hơn chút, đưa ra ý kiến phản bác: “Cô nương nhà người ta tính toán ra sao, cũng là chuyện của người ta, dù sao cũng không liên quan đến chúng ta, chúng ta lo làm cái gì?”
“Có điều, ta thấy tinh thần của Tả Tam cô nương khá tốt, nghe nói gần đây thường ở chỗ Công Tôn thượng thư. Các người nói xem, có khi nào nàng ấy và con trai Công Tôn phu nhân, Công Tôn Minh....”
Đủ loại tin đồn nhảm nhí, gần đây Tả tam cô nương cũng nghe được ít nhiều.
Lúc ban đầu nàng cũng rất để ý ánh nhìn của người khác, nhưng lâu dần rồi, Tả Tam cô nương phát hiện bản thân không lấy chồng cũng là một việc khá vui vẻ, liền không để những lời bàn tán đó ở trong lòng nữa.
Ngồi bên trái