Edit: Dương Chiêu nghi
Beta: Vy Phi
“Điện hạ, ngài có muốn ta về nhà mẹ đẻ một chuyến hỏi thăm một chút tin tức không?” Xảy ra chuyện lớn như vậy, quả thật Tống thị không yên lòng: “Cũng không biết bây giờ An ca nhi thế nào rồi.”
Nhi tử Tống An của Tống Đại công tử và Tả Đại cô nương sinh vào năm Diên Hoà thứ mười tám, năm nay bảy tuổi rồi.
Lúc nó ba tuổi, vợ chồng Tống Đại công tử từ bên ngoài chuyển về kinh thành.
Lần đầu tiên thấy nó Tống thị đã vô cùng yêu quý tiểu điệt tử này. Sau này, Tống thị thành hôn nhưng mãi vẫn không hoài thai, nghe nói tiếp xúc nhiều với trẻ nhỏ thì dễ mang thai nên có một thời gian Tống thị đặc biệt thân thiết với Tống An, vì thế quan hệ giữa hai cô chất lúc đó rất tốt.
“Xảy ra chuyện như vậy, hẳn là An ca nhi đã rất sợ.” Vốn dĩ Tống thị định hỏi ý kiến Bùi Thanh Thù nhưng càng nói lại càng cảm thấy mình nên quay về xem một chút. Dù Bùi Thanh Thù không đồng ý nàng cũng muốn xin đến khi hắn đồng ý mới thôi.
Bùi Thanh Thù và Tống thị thành hôn đã hơn hai năm, hắn cũng coi như hiểu nàng đôi chút. Sau khi nhìn ra tâm tư của Tống thị, Bùi Thanh Thù liền nói: “Nếu nàng muốn thì về thăm một chút đi.”
Tống thị làm việc trước giờ vẫn luôn ổn thoả, Bùi Thanh Thù tin rằng nàng sẽ không làm ra chuyện gì liên luỵ đến Hằng Quận vương phủ.
Vả lại bây giờ Tống gia đã trở thành đối tượng bàn tán của cả thành, lúc này Tống thị còn dám về nhà mẹ đẻ chứ không phải né tránh thật xa cũng thể hiện sự trọng tình trọng nghĩa của nàng. Trong lòng Bùi Thanh Thù cũng rất tán thưởng.
Tống thị nói đi là đi, sau khi thuyết phục Bùi Thanh Thù xong đã nhanh chóng xuất phát. Bùi Thanh Thù cho rằng nàng sẽ ở Khác Tĩnh Hầu phủ khá lâu mới về nhưng không ngờ Tống thị lại trở về rất sớm.
Bùi Thanh Thù thấy sắc mặt nàng nghiêm trọng, trong lòng hắn liền trầm xuống: “Thế nào rồi?”
“An ca nhi bị đưa tiến cung rồi, ta không gặp được.” Tống thị thở dài, vẻ mặt ưu sầu: “Nghe mẫu thân ta nói hắn bị mang vào nhỏ máu nghiệm thân [1] với An Thân vương…”
[1] Nhỏ máu nghiệm thân: cách kiểm tra huyết thống trong phim cổ trang, nhỏ máu của hai người vào một bát nước, nếu hai người là người thân thì hai giọt máu sẽ hoà vào nhau.
Bùi Thanh Thù nghe thấy thế liền cảm thấy đau đầu: “Vì sao Hoài Dương cô cô lại không tin An ca nhi là cốt nhục của Tống gia?”
“Bởi vì…” Tống thị cắn môi, dường như có gì đó khó nói: “Ngoài đường tẩu, các thiếp thất khác của Đại đường ca đều không hoài thai. Sau khi chuyện này xảy ra, Đại bá mẫu bắt đầu sinh nghi, vì thế liền mời Thái y trong cung kiểm tra sức khoẻ cho Đại đường ca, kết quả là Thái y nói… Đại đường ca… e là không có khả năng sinh dục.”
“Cái gì?!” Bùi Thanh Thù nghe xong không khỏi giật mình.
Hắn vẫn luôn tin rằng Tứ Hoàng tử nhất thời hồ đồ có những cử chỉ quá phận với Tả Đại cô nương chứ không đến mức sinh ra một đứa bé.
Nhưng nếu Tống Đại công tử thật sự không thể sinh dục, vậy đứa bé kia… Chỉ sợ nó chính là cốt nhục của Tứ Hoàng tử!
“Hơn nữa năm đó sau khi Đại đường ca và Đại đường tẩu thành hôn, hai ba năm liền đều không có thai. Nhưng lúc Đại đường tẩu trở về kinh thành thăm người nhà một thời gian, sau khi trở về lại mang thai…” Cho dù Tống thị không muốn tin tiểu điệt tử nàng yêu quý chính là “đứa con thông gian” thì bây giờ mọi việc cũng đã sáng tỏ, nàng không thể không đối mặt với sự thật này được.
“Tại sao lại như vậy……” Bùi Thanh Thù kinh hoàng một lúc lâu mới khôi phục lại tinh thần: “Với hiểu biết của ta về Tứ ca, huynh ấy không phải là người như thế!”
“Ta cũng cảm thấy chuyện này thật khó tin.” Tống thị vừa dứt lời, Tiểu Đức Tử liền tiến vào thông báo Tương Quận vương điện hạ tới, đang ở phòng khách tiền viện chờ Bùi Thanh Thù.
Bùi Thanh Thù đứng lên, đặt tay lên vai Tống thị: “Chiêu Bình, trước hết nàng hãy bình tĩnh lại đã, ta đi thảo luận đối sách với Thất ca một chút rồi quay lại.”
“Vâng.” Tống thị trả lời, vẫn không nhịn được mà thở dài: “An ca nhi đáng thương, nó còn bé như thế, sau này nó sẽ ra sao? Nếu điện hạ tiện thì giúp ta nghe ngóng một chút tin tức của An ca nhi nhé.”
Bùi Thanh Thù gật đầu đồng ý.
Sau khi vào chính sảnh, từ xa Bùi Thanh Thù đã nhìn thấy Thất Hoàng tử gấp đến mức đi đi lại lại trong phòng khách như kiến bò trên chảo nóng.
Bùi Thanh Thù còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Thất Hoàng tử đã chạy vọt đến bắt lấy tay áo Bùi Thanh Thù, gấp gáp nói: “Thập Nhị đệ, Tứ ca tiến cung lâu như vậy rồi sao vẫn chưa có một chút tin tức gì? Chúng ta có nên đến Càn Nguyên điện nói giúp Tứ ca không?”
“Huynh chờ một chút đi. Nếu bây giờ chúng ta có đi chắc chắn cũng không vào được. Mặc dù chuyện này đã náo loạn đến mức xôn xao dư luận nhưng dù sao cũng là việc xấu của Tống gia. Chân tướng chưa sáng tỏ, chúng ta không phải người liên quan nói cái gì cũng không có tác dụng.”
Thất Hoàng tử thấy sắc mặt Bùi Thanh Thù có gì đó không đúng liền kinh hồn bạt vía thấp giọng hỏi: “Thập Nhị đệ, có phải đệ… biết chuyện gì không?”
Bùi Thanh Thù mệt mỏi ngồi trên ghế thái sư, thở dài: “Thất ca, huynh phải chuẩn bị tốt tâm lí đi. Đứa bé kia… chỉ sợ đúng là con của Tứ ca và Tả thị.”
“Sao có thể có chuyện đó? Tứ ca luôn giữ thân trong sạch, sao có thể làm ra loại chuyện hồ đồ như thế được?” Thất Hoàng tử không muốn tin sự thật này: “Có phải có