*Chap 29*
Minh phóng xe thật nhanh ra con đường tấp nập dòng người qua lại,giờ này đã là 9h tối,không biết My đã đi đâu,điện thoại cũng không liên lạc được,anh thấy hơi lo lắng trong lòng 1 chút!Theo H.San nói thì My hay vào H.O.T Club?Đây chẳng phải quán bar mà anh cùng Phong,Khánh và Long rất hay vào hay sao,nơi đó đâu phải tốt đẹp gì,anh phải nhanh chóng tìm thấy My,nhỏ là con gái,lại chỉ đi 1mình….
Minh tìm hết các shop thời trang trên đường phố,các quán ăn nhẹ,uống nước,KFC hay Lotteria,cả rạp chiếu phim nhỏ nhất đến lớn nhất,...tất cả đều không thấy My đâu.Giờ chỉ còn lại một nơi:H.O.T Club,cũng đã 10h rồi,anh lại phóng xe đến H.O.T…Bước vào quán,tiếng nhạc sập sình,mọi người nhảy múa quay cuồng,nơi đây lúc nào cũng náo nhiệt đến ồn ào,anh tìm quanh khắp nơi,không thấy My đâu,cả trên tầng trên và tầng dưới,kết quả chẳng như mong đợi,có lẽ My lại không có ở đây…
Vừa định bước ra khỏi quán thì anh nghe thấy tiếng 1 anh chàng Bartender nói vọng ra:
-Này!My,em đi đâu thế,em có tự đi được đâu,say quá rồi kìa!-Anh chàng gọi với theo 1 cô nàng đang lảo đảo bước ra khỏi quán bar…Dáng người này,mái tóc này,và cả chiếc lắc tay kia nữa….đây chẳng phải My sao?Cô gái bước gần đến chỗ Minh đứng,rồi lảo đảo ngã thụp xuống đất,Minh vội vàng đỡ cô gái dậy,vén mái tóc dài qua 1 bên,anh mới hôt hoảng….đúng là My rồi!Vừa lúc đó,anh Tuấn cũng bước ra thì nhìn thấy Minh đang ôm My vào trong lòng và gọi tên cô:
-Này….anh kia…..Ơ…Thiên Minh?Em sao lại ở đây?-Anh Tuấn ngạc nhiên hỏi
-Đây là bạn em,em đang đi tìm cô ấy,cô ấy chắc say quá rồi!-Minh nhìn Tuấn nói
-My là bạn em sao?Thì ra người cô ấy nhắc tới là em à?Thật là!Em đỡ nó ngồi dậy trên ghế kia trước đi đã
-Vâng!-Minh đỡ My ngồi lên chiếc ghế gần đó,nhưng My đang rất say,chẳng biết gì cả,cứ ôm chặt lấy Minh,khóc nức nở:
-Anh Tuấn ơi,em khổ quá…!Minh ơi…làm sao đây?My phải làm sao đây?San San à….tao xin lỗi…hức hức….hức hức!
-My!Tỉnh lại đi,nói nhảm gì thế,tỉnh lại đi!-Minh dịu dàng lay vai My nói
-Nó không nói nhảm đâu!Toàn lời nói thật lòng cả đấy!-Anh Tuấn lắc đầu nói
-Sao anh lại nói vậy?-Minh ngạc nhiên nhìn Tuấn
-My nó rất hay vào đây khi có chuyện buồn,mỗi khi buồn đều uống rượu và tâm sự với anh,anh với nó quen nhau cũng lâu rồi,phải gọi là thân thiết,nhưng em ấy không uống được rượu,cứ lốc rượu vào là say rồi nói hết ra tất cả những gì trong lòng!
-My rất hay vào đây hả anh?Thế từ nãy giờ cô ấy có nói gì với anh không?-Minh hỏi
-Nếu anh không nhầm thì em đang yêu bạn thân của My,tên là Hạnh San phải không?-Tuấn hỏi Minh
-Em…sao anh biết…em chỉ đơn phương thôi!-Minh nói nhỏ
-Thế thì đúng rồi!Em có biết là cũng có 1 người đơn phương em không?-Anh Tuấn cười
-Gì?Ai cơ?-Minh lại thêm ngạc nhiên
-Em tự tìm hiểu đi,mà cũng muộn rồi đấy!Em đưa My về nhà nhé!Và nhớ 1 điều là nghe kĩ nhưng điều My nói,em sẽ hiểu thôi!Về đi.-Anh Tuấn vỗ vai Minh cười
-Ừm!Em về đây!-Minh nói rồi bế My vào xe,giờ này chắc Long và H.San đang cùng nhau ăn uống ngon lành,có lẽ anh nên đưa My về bệnh viện thì tốt hơn,dù gì thì nhỏ cũng cần uống thuốc giải rượu.
Trên đường đi,My chẳng nói gì cả,có lẽ vì say quá nên cô thiếp đi…nghĩ lại những lời nói của Anh Tuấn,Minh lại càng thêm tò mò,vì sao anh Tuấn lại biết anh có tình cảm với H.San và lại biết có ai đó cũng đang đơn phương anh?Nhưng là ai…ai mới được?Chẳng lẽ…là My sao?Không!Không thể nào!Chắc Anh Tuấn nhầm thôi!
**Biệt thự nhà nó:
-Woa!Nhìn này!Ngon thật đấy,tôi giỏi quá!-Nó thích thú reo lên nhìn vào chiếc bàn ăn đủ các món ăn tuyệt với mà nó với hắn vừa làm ra
-Này!Công sức của tôi hết chứ,tôi nhớ không nhầm