Đây là chap cuối cùng rồi mọi người nhé...Vì Pooh rất thích 1 kết thúc mở gây cảm giác cho độc giả nên kết chuyện sẽ là 1 kết thúc mở đẹp!Cảm ơn các bạn vì suốt thời gian qua đã ủng hộ và theo dõi Pooh,Pooh yêu quý các bạn nhiều lắm!Tiện thể,bạn nào có thời gian thì post lại truyện của Pooh trên phần giúp Pooh,1 bạn thôi nhé!Cảm ơn ạ
Chap cuối:
*Chap 36*
Sáng sớm,ánh nắng mặt trời dịu nhẹ như bao trùm khắp không gian…Hôm nay…Lại là một ngày đẹp trời!
Bốn đứa chúng nó tung tăng đến trường cùng ‘Tứ đại hoàng tử’ khiến cho cả sân trường như rộn ràng,náo nhiệt thêm bởi tám con người với vẻ đẹp lung linh này!Tất nhiên,Color Star là trường quý tộc với vô vàn hotgirl và hotboy nổi trội,nhiều fan hâm mộ và được nhiều người yêu thích,nhưng nhóm F4 của chúng nó và đội ‘Tứ đại hoàng tử’ của bọn hắn vẫn là hot nhất!Cà có 1 điều đáng chú ý hơn nữa là Duy Phong đang tay trong tay với Vy Anh tươi cười hạnh phúc!
-Lâu lắm mới đến trường,dễ chịu thật đấy!-Duy Phong hít thật sâu không khí của buổi sớm trong lành
-Ừm.Công nhận-Vy Anh,Linh và Khánh cùng đồng thanh
-À!Hôm qua sao rồi,ba má mọi người về chưa?-Khánh nhìn nó,Vy Anh và My hỏi
-Hihi,thành công lắm!-Nó cười tít mắt
-Đúng đó,các ba má đều vui vì bọn tôi không có dì Hoa cai quản nhưng vẫn sống tốt,biết nấu ăn cùng nhau,nhà cửa lại gọn gang sạch sẽ!-Vy Anh tự hào
-Nhờ bọn tôi cả đấy!-Hắn lên tiếng biểu tình
-Bọn tôi mà không có công chắc!-Nó vênh mặt
-Mọi người đều có công cả mà,quan trọng hơn là ba má bọn tôi đã kiểm chứng sau đó yên tâm để bọn tôi tự lập rồi,không cần dì Hoa phải quản lí nữa,dì ấy chỉ việc coi nhà và nấu ăn giúp bọn tôi thôi!-My cười nhẹ nhàng
-Thế thì tốt rồi còn gì!-Phong cười
-Hì hì,các ba má lại đi làm luôn sáng nay rồi,lần này là bay sang London rồi sau đó bay qua Pari,sẽ lâu về lắm đấy!-Linh nháy mắt
-Hè hè…Tối nay chúng ta đi ăn mừng nhé,ăn mừng Vy Anh và Linh khỏi bệnh,đồng thời ăn mừng bọn tôi tự do rồi nữa!-Nó thích chí cười khì khì
-Ok!-Cả lũ đồng tình theo ý kiến của nó rồi cùng nhau bước vào lớp học.
Mấy nhỏ Thùy Trâm,Oanh,Thùy và An nhìn thấy chúng nó thì trố cả mắt ra vì ngạc nhiên.Nhỏ Thùy thấy Vy Anh với Duy Phong tay trong tay mà ấm ức,định chạy lại chỗ bọn nó đã bị nhỏ Trâm kéo tay lại và nói gì đó như ngăn cản.Chỉ đúng 1 giây sau,nhỏ Thùy đã phải khép nép quay đi…
-Nhìn mấy nhỏ đó kìa,thật bực mình…Sao?Nhỏ Thùy không chạy lại đây mà đánh ghen tao với Phong à?Sợ rồi kìa!-Vy Anh nói
-Bọn nó biết thân phận của mình,vả lại bọn mình có võ nữa,giờ thì không dám động nữa rồi,từ ngày Linh nhập viện,bọn nó có dám ho he gì đâu!-Nó thích chí cười khì
-Bỏ đi,mấy nhỏ đó vợ chấp làm gì?-Phong thơm má Vy Anh
-Thế mà người ta cũng từng là người yêu cũ của chồng đấy thôi!-Vy Anh lườm xéo Phong
-Chồng không thích cô ta mà,lúc đó cô ta cứ làm quen với bám riết lấy nên mới thế thôi,mối tình đầu của chồng là vợ đấy!-Phong nháy mắt cười tươi
-Còn mối tình đầu của vợ…chả phải chồng!-Vy Anh giận dỗi bỏ đi,Phong lại chạy theo dỗ dành…Tình cảm của họ đẹp như thế đấy!
Bồn hoa sau trường,Khánh đang tỏ tình cùng Linh,nhìn Linh ngập tràn hạnh phúc nói câu đồng ý mà lòng chúng nó ai cũng mơn man cảm giác vui cùng bạn...
-Khánh và Linh hạnh phúc quá!-My thốt lên
-My này,ra đây với Minh 1 chút nhé!-Minh cười dịu dàng rồi kéo nhỏ đi trong sự bất ngờ.
Sân bóng rổ vắng bóng người,chỉ có ánh nắng nhè nhẹ đang dát vàng lên vạn vật...Đôi bạn trẻ tay nắm tay đi bên nhau,1 người tươi cười,1 người mang nét mặt phảng phất nỗi buồn!
-My này,My thích Minh thật chứ?-Đột nhiên Minh quay ra nắm lấy đôi vai gầy của nhỏ hỏi nhẹ nhàng
-Tại sao...Minh...lại hỏi thế?-My ngập ngừng quay mặt đi
-Đừng né tránh,hãy nhìn vào mắt Minh này,Minh muốn nói những điều mà bao ngày nay đã suy nghĩ,hãy nghe trọn từng lời từng chữ của Minh nhé!-Minh nháy mắt
-Ừm!-My nhìn thẳng vào mắt Minh đồng ý
-Minh thực ra đã coi Hạnh San là bạn từ lâu rồi,Hạnh San với Thiên Long là 1 đôi vẫn đẹp nhất,Minh đã suy nghĩ rất kĩ,tuy rằng Minh chưa thực sự yêu My nhiều như Phong yêu Vy Anh,như Khánh yêu Linh hay như Long yêu Hạnh San nhưng tình cảm của Minh đối với My không đơn giản chỉ là bạn bè đâu...Nó là thứ tình cảm khó xác định nắm,Minh chỉ biết đã bao ngày nay,thấy My cười,Minh cũng vui lây,thấy My khóc,trái tim Minh cũng đau lắm...Minh không thể biết tình cảm của mình là như thế nào...Chỉ biết nói với My rằng:My có thể cho Minh 1 cơ hội không?-Anh nhìn nhỏ đầy hi vọng
-Một cơ hội?-My ngạc nhiên
-Ừm!Một cơ hội để Minh có thể được bên My mỗi ngày,được làm cho My vui,được quan tâm và yêu thương My,được dẫn My đi chơi,được chia se với My những buồn vui,được bù đắp những tổn thương mà Minh gây ra và được cùng My vun đắp yêu thương,hạnh phúc!-Minh mỉm cười chờ đợi.
-My...dù đã cố quên nhưng My không thể...My thực sự yêu Minh nhiều lắm!Chính vì vậy,My đồng ý cho Minh 1 cơ hội!-My