Kế hoạch của Đại phu nhân nhìn như rất khôn khéo, muốn để Vương Lương khinh bạc nàng, làm danh dự của nàng bị hủy trong một ngày.
Chỉ là kế hoạch này từ khi bắt đầu đã không còn nằm trong sự khống chế của nàng ta.
Vương Lương có ý định cường bạo nàng là thật, nàng giết Vương Lương cũng là thật nhưng từ đầu đến cuối, Đại phu nhân đều không có người làm chứng, có mặt duy nhất ở đây cũng chỉ có một Hoàng Phủ Dực Thần.
Đến cuối cùng Hoàng Phủ Dực Thần có phải hoàn toàn đứng về phía mình hay không thì Bách Lý Thu Thủy không thể khẳng định, nhưng nàng có thể khẳng định, Hoàng Phủ Dực Thần cùng với dưỡng mẫu* Bách Lý gia Nhị phu nhân mẫu tử tình thâm, trăm phần trăm đều không có khả năng sẽ đứng về phía của Đại phu nhân.
*dưỡng mẫu: mẹ nuôi.
Trên mặt, Đại phu nhân đối với Nhị phu nhân mặc dù không giống như kiểu không hòa thuận của nàng ta và Tam phu nhân nhưng ngày thường gặp nhau cũng chưa chắc là ôn hòa.
Bởi vậy, chỉ cần có Hoàng Phủ Dực Thần ở đây, Đại phu nhân cũng không dám dứt khoát xác định là bọn họ tự mình nhìn thấy Vương Lương khinh bạc nàng, còn cảnh tượng bị giết ở phía sau chỉ là dùng lời nói ám chỉ, dẫn dắt đến Bách Lý Thu Thủy, để nàng tự mình đem chuyện này nói ra.
Nghe vậy, đáy mắt Bách Lý Y Nhân có chút cứng đờ, mày ngài* lập tức chau lại, thở dài, thậm chí khóe mắt bởi vì đau lòng mà còn có chút lệ quang.
*mày ngài: lông mày dài và thanh.
"Lão phu nhân, ngài nhìn xem Tam muội muội quả thực là bị kinh sợ, sự tình đáng sợ như thế đều quên hết, bên trên cây trâm kia vẫn còn có máu đây."
Bên trên mộc trâm cũ quả thực vẫn còn máu của Vương Lương, mặc dù đã khô lại nhưng vẫn không quá khó coi.
Bách Lý Thu Thủy biết bọn họ không dám xác định chính mắt bọn họ đã nhìn thấy nàng bị khinh bạc và một màn giết người ấy, vừa muốn mở miệng, nửa mảnh xác hạch đào lạch cạch một tiếng, rớt xuống trước mặt mấy người bọn họ.
Từ lúc đi vào, Hoàng Phủ Dực Thần đều mang bộ dáng làm một người không liên quan, từ đầu đến cuối đều ngồi ở bên cạnh Lão phu nhân ăn hạch đào.
Lúc này lại đem nửa hạt hạch đào trong tay ném một cái, lười biếng nhấc mắt, cà lơ phất phơ khẽ câu môi, một bộ dạng lười biếng, trên mặt của hắn lại hoàn hảo môi hồng răng trắng, mị hoặc xinh đẹp.
"Xem trí nhớ của ta này, Lão phu nhân, tôn nhi đến để cáo trạng."
Hoảng Phủ Dực Thần phủi mảnh vụn trên tay, căn bản cũng không để ý tới đề tài của người khác đã nói xong hay chưa.
"Cái nô tài nuôi ngựa kia, giữa ban ngày uống rượu say mèm, ta thấy Tam muội muội bị đánh đuổi ở trước cửa, nhìn bộ