Ánh mắt kiên định của Nhị hoàng tử nhìn thẳng vào Lãnh Liệt Vương, đây là lần đầu tiên hắn ta dám đứng thẳng như vậy trước mặt Lãnh Liệt Vương…
Lãnh Liệt Vương nhìn hắn ta rồi lại quay đầu nhìn đám truy binh, đang định lên tiếng thì Lãnh Thiên Ngạo hô lên: “Binh lính Mãnh Hổ quân vừa xông tới chặn truy binh lại cho ta, những người khác nhanh chóng bảo vệ đại vương xông ra ngoài…”
Lãnh Liệt Vương gào lên: “Ta không cho phép…”
Nhị Hoàng Tử không để ý đến mệnh lệnh của Lãnh Liệt Vương, không chút do dự dẫn người xông về phía quân địch phía sau…
Những cấm quân còn sống sót cũng nhanh chóng kéo chiến mã của Lãnh Liệt Vương đi về hướng được phá ra, chỉ thấy rất nhiều binh lính và tướng sĩ Mãnh Hổ quân ôm thùng gỗ đang đứng cách núi không xa, tạo nên một con đường rộng hơn mười thước giữa núi và đại quân tộc Hồng Mao.
Đại quân tộc Hồng Mao thấy Lãnh Liệt Vương muốn chạy liền điên cuồng áp chế theo, nhưng khi bọn chúng mắt thấy sắp đột phá được tuyến phòng ngự thì lại thấy binh lính của Bắc Lương ôm một chiếc thùng lớn xông tới…
Tiếng nổ ‘oanh’ cực lớn đã khiến binh lính tộc Hồng Mao và Mãnh Hổ quân phòng thủ nổ bay đi, dư ba vụ nổ khổng lồ khiến tộc Hồng Mao phía sau nháy mắt ngừng tiến công…
Ngay kế đó là từng tiếng nổ mạnh vang lên không ngừng, vô số binh lính Mãnh Hổ quân ôm thùng pháo bằng gỗ xông về phía binh lính tộc Hồng Mao đang áp chế tới.
Trong phạm vi bao vây gần vạn thước, không đến 5 vạn binh lính Mãnh Hổ quân đã lựa chọn xông lên về phía kẻ địch đồng quy vu tận để giữ vững con đường cuối cùng này…
Mắt thấy sắp đến cuối đường, Lãnh Liệt Vương không còn do dự nữa, hô lớn một tiếng: “Xông ra…”
Khi xông ra khỏi vòng bao vây, Lãnh Liệt Vương không nhịn được quay đầu lại nhìn, gần 6 vạn Mãnh Hổ quân phía sau đã hoàn toàn bị bao vây, đã mất đi khả năng sống sót thoát ra, bên cạnh Lãnh Liệt Vương cũng chỉ còn lại hai ngàn