Lãnh Liệt Vương nhìn Mộ Như Tuyết và Tiểu Lan nói: "Đứng lên đi, đại hôn của các con bổn vương không thể đến dự, lần này coi như cũng đã đền bù về mặt nghi thức cho các con rồi, mong hai người các con có thể giúp đỡ Thiên Minh thật tốt, dẫn dắt Bắc Lương chúng ta sớm ngày thực hiện được thống nhất thiên hạ".
"Vâng, phụ vương".
Lãnh Thiên Minh nói: "Phụ vương, tại sao người nhất định phải rời khỏi đô thành?"
Advertisement
"Ta già rồi, cơ thể không còn được như trước nữa, từ khi Nhị ca của con đi, ta đã bắt đầu nằm mơ, còn thường xuyên mơ thấy rất nhiều kẻ địch, thành Kim An là thái ấp của con, nếu con đã tới đây thay ta tiếp quản Bắc Lương vậy đương nhiên ta phải thay con thủ vững thành Kim An rồi".
"Vậy người định khi nào thì đi?"
"Đợi nghi thức nối tiếp kết thúc là ta sẽ lên đường, đối với con ta không có gì phải lo lắng, chỉ là mấy huynh đệ tỷ muội đó của con, con phải chăm sóc cho tốt, còn nữa...!còn Tam ca của con, con tự mình quyết định, nếu như nó vẫn chết không thay đổi thì không cần giữ lại nữa".
"Nhi thần hiểu rồi".
Đợi ra khỏi tẩm cung của Lãnh Liệt Vương, một tên tiểu thái giám chạy vào, kích động nói: "Thất hoàng tử, trong cung đã chuẩn bị cho người ba tẩm cung, là nơi trước khi đại vương rời đi thường tới nghỉ ngơi, người xem ở đâu thích hợp nhất ạ?"
Tiểu Lan đột nhiên hô lên: "Tiểu Tường Tử?"
Tiểu thái giám kích động ngẩng đầu lên nói: "Tiểu...!chào vương phi".
Lãnh Thiên Minh hỏi: "Tiểu Lan, đây là?"
"Đây là Tiểu Tường Tử, trước đây khi thiếp mới vào cung, hắn ta đã giúp đỡ thiếp rất nhiều".
Lãnh Thiên Minh nhìn