"Không tệ, không tệ, đây là một nhân tài chân chính, cho ngươi kim khoa đầu giáp đi".
Mấy ngày sau, Quản Cùng sau khi trở về nhà liền ra đồng cùng mẫu thân chuẩn bị trồng lúa mạch...!
"Mau xem, bên kia làm gì vậy?"
Advertisement
Trong ruộng có dân chúng hô lớn lên.
"Hình như là tới báo tin mừng, trong thôn chúng ta vừa có vài người tham dự khoa cử xong, lẽ nào có người đỗ rồi ư?"
"Ai yo, lợi hại rồi đây, nếu như có thể trúng một trong 100 người thì đoán chừng làm được huyện lão gia đấy nhỉ".
"Haiz, Quản Cùng, không phải ngươi cũng vừa mới tham gia ư?", một hương thân bên cạnh nói với Quản Cùng.
"A...!đúng, ta cũng vừa mới tham gia xong".
"Vậy ngươi có trúng không?"
"Ta...!ta không biết, ta thi xong thì liền về luôn".
Quản mẫu bên cạnh ngưỡng mộ nhìn đội ngũ, rồi lại nhìn về phía Quản Cùng cười nói: "Cùng Nhi, không sao, năm nay không đỗ thì sang năm chúng ta lại đi".
Trong lúc nói chuyện, đội báo tin mừng đã đến bên cạnh ruộng.
"Cho hỏi nhà của Quản Cùng công tử ở đây đúng không?"
Bách tính đang làm việc trên đồng đều sửng sốt.
"Đúng, đúng ở đây, cậu thiếu niên bên đó chính là..."
"Quản công tử, có tin mừng của ngươi", người đến hô lớn lên nói.
Quản Cùng sau khi nghe thấy nhất lời sững người ra, Quản mẫu kích động ném dụng cụ làm nông xuống đất, kéo Quản Cùng chạy tới bên đó...!dân chúng xung quanh cũng vây kín tới, ngưỡng mộ đứng xem.
"Quản công tử, chúc mừng...!chúc mừng, ngươi đã đỗ kim khoa đầu giáp trong kỳ thi lần này, chính là đứng thứ nhất cả Bắc Lương ta".
Quản Cùng đứng ngây