Lãnh Thiên Minh gật đầu, người ngốc đúng là có cách làm của người ngốc, còn chưa nói cách này của Lưu Đại Đảm quả thực có tác dụng, những người sàng lọc ra đều là những người có hứng thú với bầu trời.
"Được lắm, vậy ngươi phải tiếp tục cố gắng lên, tiếp tục chọn ra những phi công đủ tiêu chuẩn, phải ưu tiên chọn người trong quân Hắc Kỳ trước".
"Vâng, hoàng thượng yên tâm, thần nhất định sẽ nỗ lực hết mình, vậy hoàng thượng, người rốt cuộc muốn có bao nhiêu phi công?"
Advertisement
Lãnh Thiên Minh sững lại, bản thân hắn cũng chưa từng nghĩ tới vấn đề này, hắn đứng lên nhìn giang sơn dưới chân, không kiềm chế được nói: "Càng nhiều càng tốt, nhiều đến mức đủ để chiếm hết bầu trời của toàn thiên hạ này".
Lưu Đại Đảm nhìn về phía Lãnh Thiên Minh bằng ánh mắt sùng bái: "Hoàng thượng, thần tin nhất định sẽ có một ngày, tất cả dân chúng đều nói người là hoàng đế tốt, chuyện người muốn làm nhất định sẽ thành công".
Bên trong một xưởng đóng tàu vùng duyên hải Hoa Hạ, một chiếc tàu chiến quân sự khổng lồ đang được chầm chậm đưa ra khỏi xưởng đóng tàu, trên boong tàu bằng phẳng chỉ có một tòa lầu các ba tầng hơi nghiêng về một bên.
Cho dù đến hôm nay tàu đã được xuống nước rồi nhưng công nhân đóng thuyền sản xuất đều không biết rằng tạo ra con thuyền như thế này rốt cuộc là với mục đích gì.
"Lưu sư phụ, ông nói xem hoàng thượng rốt cuộc muốn chế tạo con tàu này để làm gì, sao đến bây giờ ta vẫn không hiểu nhỉ".
"Ông nói xem liệu có phải là để vận chuyển vật tư thuận tiện hơn không?"
"Việc này sao có thể, như thế này thì chở được bao nhiêu hàng, ta đoán là để vận chuyển binh lính, nghe nói đương kim hoàng thượng vẫn luôn muốn tiêu diệt Phù Tang, tạo ra con thuyền thế này liệu có phải là để vận chuyển binh lính không nhỉ?"
"Vận chuyển cái đầu ngươi, dùng con tàu thế này để chở binh lính không phải là tiễn bọn họ đi chết à?"
"Haiz, đừng đoán nữa, đương kim hoàng thượng chính là chiến thần hạ phàm, tạo ra con thuyền thế này chắc chắn là có nguyên nhân, đến lúc đó là