Mọi người đang chuẩn bị cho lần bay thử cuối cùng, vì để phòng ngừa Đại Bất Liệt Điên mô phỏng theo, Lãnh Hàn đã hủy diệt tất cả những tài liệu có liên quan đến khinh khí cầu.
Riêng về những người đang giám sát thì bọn họ vốn chẳng để tâm, bởi vì trong mắt họ, những người này có chạy đằng trời…
“Sao rồi? Không có vấn đề gì chứ?”, Lãnh Hàn hỏi chuyên gia của xưởng binh khí thành Thiên Khải.
“Yên tâm, Lãnh đại nhân, ta đã từng giám sát chế tạo hơn mười chiếc khinh khí cầu, chắc chắn không có vấn đề gì”.
Advertisement
“Ừm, lát nữa, sau khi bay lên trời, cứ đi thẳng đến vùng biển đã thống nhất từ trước, rời khỏi nơi này”.
“Vâng…”
Khi khinh khí cầu được đưa đến trung tâm quảng trường, có rất nhiều người đến tham quan, đương nhiên, bốn phía còn có vô số binh sĩ thủ vệ.
“Ngươi xem kìa, đó không phải là một cái lẵng hoa lớn à? Có thể bay được ư? Đúng là buồn cười”.
“Đúng vậy, cái tên Nữu Khắc Man kia ỷ mình là người phát minh ra động cơ Nữu Khắc Man nên không tự biết lấy mình.
Cùng lắm chỉ là một tên dân đen mà thôi, lần này thế nào cũng bị chế giễu một phen”.
“Thật không biết nữ vương nghĩ như thế nào mà lại tin tưởng đám người… Phù Tang này, cứ dăm bữa nửa tháng lại bày trò”.
“Nữ vương bệ hạ đến…”
Chẳng mấy chốc, Y Lệ Sa Bạch đã đi đến viện khoa học.
Khi nhìn thấy thứ kỳ quái trước mặt, nàng ta cũng cảm thấy rất nghi hoặc.
Thứ này hoàn toàn không giống với tưởng tượng của nàng ta, nó chẳng liên quan gì đến bay lượn cả.
Y Lệ Sa Bạch cũng bắt đầu hối hận, đúng là làm ẩu mà, tuy sẽ không tạo thành tổn thất gì lớn, nhưng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến uy