Đại hãn lớn tuổi của Khoa Nhĩ Mạn, Hỗ Đặc Mạc Nhĩ đã bước vào tuổi xế chiều, trước khi chết có thể vì Khoa Nhĩ Mạn chiếm được thêm càng nhiều thảo nguyên đã trở thành mục tiêu lớn nhất của ông ta.
“Thưa Đại hãn, có Ngải Mã Ốc Sâm của tộc La Sát xin được gặp mặt ạ”.
Hỗ Đặc Mạc Nhĩ nghe đến cái tên này liền tỏ vẻ không hài lòng, bản thân ông ta vốn vô cùng khinh thường những kẻ phản bội, nhưng để ổn định hậu phương phải gượng ép tiếp nhận những tên quy hàng khác tộc này.
Advertisement
“Cho hắn vào đi”.
Ngải Mã Ốc Sâm nhận được lệnh truyền gọi liền cười ha hả tiến vào.
“Thưa đại hãn vĩ đại của Khoa Nhĩ Mạn, cảm ơn sự tiếp kiến của ngài, Ngải Mã Ốc Sâm cầu chúc ngài trường sinh vĩnh hằng".
“Được rồi, tìm ta có việc gì?”
“À… đại hãn, ta tới là muốn báo cáo cho ngài một chút về tình hình của tộc La Sát ở phương Bắc”.
Hỗ Đặc Mạc Nhĩ nghe vậy liền trầm mặt hỏi: “Là những tên trong tộc của ngươi sao?”
“Vâng, nhưng ta hiện tại đã cậy nhờ dưới trướng của khả hãn vĩ đại là người nên bọn chúng chính là kẻ địch của ta, người của ta vẫn luôn âm thầm giám sát chúng trong suốt thời gian qua, mặc dù chúng đã tháo chạy tới nơi cực lạnh giá ở phía bắc, nhưng nữ vương An Na kia dã tâm bừng bừng, sợ rằng sẽ có một ngày trở thành tai họa ngầm của Khoa Nhĩ Mạn”.
“Vậy ý của ngươi là?”
“Chỉ cần đại hãn sẵn lòng giúp ta một tay, ta có thể mượn danh nghĩa giải cứu bộ tộc để lật đổ ách thống trị của An Na Nhất Thế, một khi ta trở thành tân quốc vương của tộc La Sát, ta sẽ đưa tất cả người dân tới nương nhờ ngài”.
Hỗ Đặc Mạc Nhĩ không chút động lòng, chỉ đáp với vẻ mặt xem thường: “Người tộc La Sát xưa nay vốn hung hãn, nếu thúc ép chúng, e rằng sẽ tạo ra bất lợi cho Khoa Nhĩ Mạn ta, hiện tại toàn bộ lục địa Tây Âu đều đang chìm trong hỗn chiến, vì chút đất cằn sỏi đá đó mà liều lĩnh xuất quân thật không đáng