"Ta tên...!Lãnh Hàn..."
"Lãnh Hàn, được...!vậy lần này ngươi đành phải đi theo chúng ta rồi, có điều ngươi yên tâm, chúng ta sẽ trở về Hoa Hạ nhanh thôi, đến lúc đó sẽ lập tức đưa ngươi về nhà".
Advertisement
Lãnh Thiên Minh trầm tư một lát rồi nói: "Được".
Dựa vào cách nói chuyện của Nhan Như Ý thì có lẽ đây không phải là lần đầu bọn họ làm ăn kiểu này, sẽ không có nguy hiểm gì, hắn đi theo cũng có thể tìm hiểu chút về tình hình thực tế trong nước Phù Tang.
Dù sao Thiên Võng cũng chỉ có thể giám sát quân đội và cao tầng của Phù Tang, ai sẽ quan tâm đến dân thường chứ? Nếu như có thể nhân cơ hội này để hiểu thêm về Phù Tang thực tế cũng là một chuyện tốt.
Tình hình hiện tại này dễ dàng tiết lộ thân phận của bản thân cũng không phải là chuyện hay, khó khăn lắm mới lên làm hoàng đế, không thể có bất cứ nguy hiểm gì được.
Chỉ là không biết không tìm thấy mình thì triều đình có lộn xộn hay không, có điều quân đội nòng cốt vẫn nằm trong tay mình, có lẽ sẽ không có vấn đề gì lớn, cứ coi như là một lần khảo nghiệm đi, xem xem Hoa Hạ này rốt cuộc có bao nhiêu ung nhọt...!
Hoa Hạ, thành Trường An.
Gần như tất cả trọng thần quyền quý của cả vương triều Hoa Hạ đều trở về đây, Tề Dung, Lưu Bất Đắc, Lãnh Hàn, Tân Cửu, Đa Đoạt, Trình Khai Sơn, một đám thân vương đại thần, thậm chí đến Hiên Vũ Ngọc Nhi và Mộ Như Tuyết cũng đều đã tới đây.
Bên ngoài thành Trường An còn đã tập kết 150 vạn đại quân, hoàng thượng đến nay vẫn chưa có tin tức gì, rất nhiều người thậm chí không kiềm chế được mà bật khóc...!
Đại sảnh hội nghị thành Trường An.
Tề Dung từ từ mở mắt ra.
"Các vị, với tình hình hiện tại thế này, hy vọng mọi người hãy hết sức giữ vững vị trí, vừa hay