Thân vương Áo Địa Lợi nói: “Một cái thành Cửu Châu nho nhỏ mà thôi, một ngàn khẩu pháo đủ để hủy diệt, thật không biết đám người Tịch này lấy đâu ra dũng khí để đối địch với chúng ta.
Tuy nhiên, phụ nữ Phù Tang quả thật...!không tệ… ha ha ha”.
Những người khác không nói gì, nhưng suốt mấy ngày qua, bọn họ cũng đã làm không ít chuyện như vậy, khiến trong doanh trướng mỗi đêm đều văng vẳng tiếng kêu la.
Nhưng bởi vì quân đội sáu nước được quản lý riêng, nên không thể nào chỉnh đốn quân kỷ được, lại nói, cũng chẳng có ai quan tâm.
Advertisement
Thân vương Tô Đan nói: “Ta sẽ không can thiệp vào việc của các vị, nhưng hi vọng các vị tuân thủ nghiêm chỉnh minh ước và kỷ luật trên chiến trường, đặc biệt là lúc khai chiến, tất cả các đội quân đều không được thả lỏng”.
“Thân vương Tô Đan cứ an tâm, tuy hải quân của chúng ta không sánh bằng hạm đội Vô Địch của các ngươi, nhưng lục quân thì chắc chắn không thua kém bao nhiêu so với Đại Bất Liệt Điên”.
“Vậy thì tốt, phái người thông báo cho Phù Tang lần cuối, nếu bọn họ vẫn không chấp nhận điều kiện của chúng ta thì truyền lệnh tấn công…”
Không bao lâu sau, một đoàn người phương tây nghênh ngang đi đến dưới thành Cửu Châu.
Người dẫn đầu cực kỳ ngạo mạn: “Bảo tướng quân của các ngươi ra đây nói chuyện”.
“Có lời gì cứ nói!”
“Chủ soái của chúng ta cảnh cáo lần cuối, nếu như các ngươi vẫn không chịu