“Hoàng cung, hoàng cung thành Thiên Khải”.
Hoàng cung thành Thiên Khải ư? Lãnh Hàm là một cô gái thông minh, nàng lập tức đoán ra được, người ở hoàng cung thành Thiên Khải đến tìm nàng chỉ có thể là…
Lãnh Hàm lập tức chạy ra ngoài.
Từ nhỏ, nàng đã rất thích Thất ca, sau khi theo phụ vương đến thành Kim An, phụ vương cũng thường xuyên nhắc đến vị ca ca này.
Không hiểu vì sao, ngày trước, Thất ca không hề để tâm đến ai, đến nay, khi đã nhất thống thiên hạ, đám huynh đệ tỷ muội bọn họ muốn gặp hắn càng khó khăn hơn.
Advertisement
Ngoài cửa có một thiếu niên trẻ tuổi đang đứng đấy, hắn chắp tay sau lưng, nhìn về phía Lãnh Hàm.
“Người là công chúa điện hạ? Tại hạ là Lãnh Hàn, bái kiến công chúa điện hạ”.
“Lãnh Hàn? Huynh cũng tên Lãnh Hàm?”
Lãnh Hàn lúng túng nói: “À… không sai, thần cùng công chúa cùng tên nhưng khác chữ”.
Nói đến đây, Lãnh Hàn thầm mắng hoàng thượng, ngài ấy bảo hắn ta đến đây khác nào cố ý gây rắc rối cho hắn ta.
Lãnh Hàm cười nói: “Lãnh đại nhân tìm ta có việc gì?”
“Là như thế này, tuy rằng mỗi ngày hoàng thượng đều có rất nhiều việc, nhưng ngài ấy vẫn luôn nhớ mong các huynh muội ruột thịt của mình.
Lần này hoàng thượng phái ta đến đây là để mời mọi người đến tham gia gia yến tại thành Thiên Khải”.
“Gia yến?”
Từ khi Lãnh Liệt Vương qua đời, đã lâu lắm rồi nàng chưa nghe từ này.
Trước kia, hằng năm, vương thất Bắc Lương đều cử hành mấy lần gia yến,