Nói xong An Na liền quay đầu rời đi, để lại một mình Đa Đoạt đứng ngơ ra ở đó.
Không lâu sau, công tước Diệp Luật Khâm đi vào cười nói: "Đa tướng quân, thật sự rất cảm ơn các ngài đã tới cứu viện La Sát ta, nữ vương nói muốn ở cạnh Khắc Đa vương tử, những chuyện còn lại để chúng ta bàn bạc là được".
Advertisement
Đa Đoạt tỏ vẻ hoang mang hỏi: "Bàn bạc cái gì?"
"Không phải ngài nói muốn ở bên nữ vương sao? Nữ vương nói có thể cho ngài một cơ hội nhưng phải xem thể hiện của ngài".
Đa Đoạt trợn mắt há mồm nhìn về phía phiên dịch bên cạnh, phiên dịch đó vội nói: "Tướng quân, ta đều phiên dịch lại theo ý của ngài...!a, đau quá, tướng quân..."
Diệp Luật Khâm tiếp tục nói: "Nữ vương đã nói rồi, mối thù giữa La Sát và Hoa Hạ quả thực bắt nguồn từ La Sát ta, nhưng nếu như bây giờ muốn chúng ta quy thuận thì bách tính e là rất khó chấp nhận, cho nên chuyện này cần tính kế lâu dài.
Nhưng hiện tại La Sát ta đã đến bước đường cùng rồi, dân chúng thực sự không đợi được nữa, bắt buộc phải nhanh chóng giải quyết vấn đề cuộc sống cho dân".
Đa Đoạt suy nghĩ một lát.
"Hoa Hạ ta có thể cung cấp lương thực cho các ông, cũng có thể cung cấp đất đai thậm chí có thể cho dân chúng của các ông trở về nhưng nhắc trước là các ông bắt buộc phải chấp nhận sự thống trị của nước Hoa Hạ, bằng không ta cũng không thể làm gì được".
"Chuyện này quá lớn rồi, không thể quyết định dễ dàng được, chúng ta phải mở hội nghị thảo luận đã".
"Được, nhưng ta hy vọng ông chuyển lời lại với bọn họ chỉ có quy thuận Hoa Hạ ta mới là con đường sống duy nhất của các ông, ít nhất các ông có thể quay lại cuộc sống như trước đây, dù sao cũng tốt hơn là làm nô bộc cho Khoa Nhĩ Mạn, hơn nữa còn có thể quay lại tổ quốc, trở thành công dân bậc ba của nước Hoa Hạ ta, vĩnh viễn được Hoa Hạ ta bảo vệ, việc này có gì không ổn?"
Diệp Luật Khâm nói: "Đa tướng quân, kỳ thực ta biết ngài là vì Khắc Đa nên