Gần mười vạn hỏa tiễn Hắc Kỳ quân chia làm năm nhóm, dàn trận thành hình bán nguyệt, bao vây cả thành trì, đối diện với khí thế hung hãn của kỵ binh đối phương, các binh sĩ Hắc Kỳ quân vẫn vững như bàn thạch, không hề dao động.
Trên thành, vô số người La Sát đang quan sát, đều không khỏi run thay cho họ, mặc dù biết hỏa khí Hoa Hạ lợi hại, nhưng vô số kỵ binh xông tới, một khi trận địa bị phá, vậy tất cả sẽ tan xác.
An Na đứng bên cạnh Đa Đoạt, nắm chặt tay hắn ta, mồ hôi lạnh túa ra khắp lòng bàn tay.
Còn Đa Đoạt đang gặm quả táo một cách thô lỗ…
Advertisement
“Mẹ nó…chua quá, thế này sao ăn nổi?”
Rất nhanh, năm vạn kỵ binh đã xông đến chân tường thành.
“Khai hỏa…”
“Đùng…đùng…đoàng…viu…viu…”
Hỏa pháo giấu ở nhiều chỗ đồng loạt được bắn ra.
“Đùng…đoàng…đoàng…”
Những vụ nổ khiến cả chiến trường rung chuyển, vô số chiến mã, kỵ binh trong phạm vi đều bị văng ra ngoài, thậm chí có chiến mã trực tiếp nổ làm nhiều khúc, máu đỏ tung tóe…
Không ít chiến mã hoảng sợ mất khống chế, chạy loạn tứ phía, thế tấn công của kỵ binh bị suy giảm đáng kể, nhưng rất nhanh sau đó, những kỵ binh không bị ảnh hưởng