"Tiểu nhân...!không hiểu có ý gì?"
"Chuyện này nhất định phải có người đứng ra làm, ta ngươi không làm, lẽ nào để hoàng thượng làm ư?"
"Đại nhân...!ta hiểu rồi, ta sẽ đi sắp xếp, chém đầu thị chúng toàn bộ những người ra ngoài ngày hôm đó..."
Advertisement
24 ngàn người Khoa Nhĩ Mạn và Hoa Lạt Tử Mô rất nhanh đã được gom lại với nhau, bị đội súng kíp quân Hắc Kỳ vây chặt xung quanh, còn có vô số bách tính hai tộc đứng bên cạnh quan sát, người phụ trách Thiên Võng cầm trong tay thủ lệnh đến trước mặt tướng lĩnh quân Hắc Kỳ.
"Ta phụng mệnh Tấn thống lĩnh điều tra vụ án ám sát nữ vương An Na và vương tử Khắc Đa, chuyện liên quan đến thống quân đại soái nước Hoa Hạ ta, thà giết nhầm 3000 còn hơn bỏ sót một tên.
Giờ đã điều tra rõ thích khách đã ẩn nấp trong số 24 ngàn người này, đặc lệnh quân Hắc Kỳ chấp hành thủ lệnh, toàn bộ giết không tha..."
Vừa dứt lời, dân chúng hai tộc xung quanh đều quỳ xuống đất bắt đầu cầu xin tha mạng, rất nhiều người chửi lấy chửi để.
"Thích khách đáng chết, tại sao lại đến hại chúng ta, các ngươi còn có tính người nữa hay không..."
"Đám thích khách các ngươi hãy thú tội đi, đừng hại chúng ta thêm nữa".
Đột nhiên, mấy người bị bắt đứng ra.
"Là do chúng ta làm, ám sát nữ vương An Na và vương tử Khắc Đa, là do chúng ta làm, không liên quan đến những người khác".
"Đúng...!tha cho những người khác đi, ai làm người đó chịu".
Tiếp theo đó lục tục lại có mấy chục người nữa đứng ra.
Tướng lĩnh quân Hắc Kỳ mặt không