Khi mặt trời lần nữa mọc lên, thành Thiên Khải cuối cùng đã tới ngày náo nhiệt nhất trong lịch sử, hai bên đường của đại doanh Bắc Sơn lúc này sớm đã chật ních lại người, vô số dân chúng đến từ sớm, từ xa nhìn lại trông rậm rạp chi chít, căn bản không nhìn thấy điểm kết thúc...!
Do đã cân nhắc tới việc dân chúng muốn xem duyệt binh quá nhiều nên rất nhiều điểm dừng chân được dựng lên dọc đoạn đường gần 10 ki-lô-mét, tranh thủ giúp dân chúng có thể chứng kiến bữa thịnh yến bổ mắt này.
Advertisement
Khi Y Lệ Sa Bạch tới hội trường chính thì nơi này đã trở thành biển người, xung quanh hội trường khổng lồ và trên sườn núi đều chật ních lại người, cho dù Y Lệ Sa Bạch đã từng chứng kiến rất nhiều sự kiện lớn thì vẫn không kiềm chế được vẻ kinh ngạc, dân chúng ở đây tại sao lại điên cuồng như vậy? Đây rốt cuộc là lực lượng thế nào chứ?
Trên khán đài chính lúc này, sứ thần và khách quý các nước đều đã đến, đặc biệt là sứ thần 20 nước đó, trông mỗi người một biểu cảm khác nhau, căn bản không đoán ra được họ rốt cuộc đang nghĩ gì.
An Na nữ vương dẫn theo Khắc Đa cũng đã tới hội trường, bọn họ ngồi gần Y Lệ Sa Bạch, Khắc Đa còn hào hứng hô lên.
"Ba ba...!ba ba ở đâu?"
"Đừng vội, một lát nữa ba ba sẽ xuất hiện thôi".
Y Lệ Sa Bạch tò mò nhìn về phía An Na, lẽ nào đây chính là nữ vương của tộc La Sát đó ư? Xem ra nàng ta đang sống khá hạnh phúc, đám người Trung Nguyên này rốt cuộc đã dùng cách gì mà khiến nhiều nước thần phục họ như vậy.
"Cộc...!cộc...!cộc".
Cùng với tiếng bước chân chỉnh tề, hai hàng đội vệ binh quân Hắc Kỳ dẫn đầu xuất hiện hai bên sườn hội trường, rất nhanh đã bao vây cả hội trường, trên khán đài chủ, một người cầm trong tay loa phóng thanh nói: "Các vị sứ thần, ta là phiên dịch phụ trách diễn giải