Lãnh Thiên Minh tiếp tục nói: “Tân Cửu, khanh lập tức sắp xếp bí mật gặp mặt sứ thần các nước, truyền đạt lại ý của chúng ta cho họ, khiến họ bắt buộc phải giao ra một hung thủ, đồng thời còn cần thể hiện rõ thái độ muốn kết đồng minh với nước Hoa Hạ ta”.
“Hoàng thượng, không phải ngài đã quyết định sẽ kết đồng minh với Đại Bất Liệt Điên rồi sao?”
“Đúng vậy, nhưng ta không nói sẽ không tiếp tục kết minh với các quốc gia khác, chỉ cần bọn họ có thành ý, điều kiện đưa ra có thể khiến họ dao động không phải là vũ khí sao? Ta cung cấp hết thảy, cho thế giới phương Tây tự chơi là được...”
Advertisement
Tân Cửu kinh ngạc đáp: “Việc này...!như vậy cũng được sao? Liệu có bị lộ không?”
“Yên tâm, chúng ta cũng không có hiệp ước rõ ràng, hơn nữa những quốc gia này đều không ngu, bọn họ sẽ tự biết giữ bí mật”.
“Thần rõ rồi, ý của hoàng thượng là bảo thần lừa gạt các nước, nói chúng ta muốn kết đồng minh, từ đó khiến họ nảy sinh nội chiến, đồng thời chúng ta còn có thể thông qua việc buôn bán vũ khí để kiếm bộn tiền”.
“Không sai, cho nên tiếp theo Giáp Tử Thất, khanh phải dựa vào mỗi quốc gia đồng minh để chế tạo ra vũ khí khác nhau, đến lúc đó cho dù họ có phát hiện ra, chúng ta đánh chết cũng không thừa nhận thì bọn họ còn có thể làm gì? Cho nên chuyện này để Cổ Bách Vạn đứng ra đàm phán với họ, xảy ra chuyện gì thì cứ đổ cho Cổ Bách Vạn là được”.
Mọi người đều tỏ ra bội phục nhìn về phía Lãnh Thiên Minh, trong lòng không nhịn được thầm nói, hoàng thượng quả là đê tiện, lão Cổ thật sự thảm rồi...!
Đợi đến khi hoàng thượng rời đi, mọi người đi ra khỏi hoàng cung.
“Tân đại nhân, ngài thấy chủ ý của hoàng thượng