- Xú tiểu tử, mới sáng sớm ngươi mò mẫm giày vò cái gì vậy!
Tô
Mị duỗi lưng một cái, xuyên thấu qua lều vải có thể nhìn thấy đường cong kinh người của nàng, cực kỳ tuyệt đẹp. Mà Ngân Mang cũng dựng người
lên, đối với Lâm Lạc chi chi chi gọi bậy.
Ăn hàng tám chín phần mười vẫn là đại lười, Tiểu chút chít so với Tô Mị còn có thể ngủ nhiều hơn!
Khi Tô Mị chứng kiến vách núi bị oanh nát kia, không khỏi liên tục líu lưỡi:
- Ngốc tử, ngươi nổi điên làm gì, tự nhiên đi phá núi chơi!
Lâm Lạc mỉm cười, hắn tiếp tục lật xem Băng Phách tâm kinh, tuy năm tầng
công pháp đằng sau trước mắt hắn còn không cách nào tu luyện, nhưng nhìn qua cũng là không có gì.
- Ồ!
Hắn phát ra một tiếng thét kinh hãi, ở một tờ cuối cùng, còn có một đoạn nhắn nhủ của tác giả.
- Ta tên Lỗ Hiến Cảnh, chỉ là một võ giả tán tu, trải qua trăm đắng nghìn cay, cuối cùng đạt đến Thích Biến cảnh đỉnh phong! Vì bước ra một bước
cuối cùng, ta xâm nhập vào một di tích thượng cổ, muốn tìm kiếm di vật
của tiền bối thượng cổ, nhưng mà, nơi đây từng bước sinh nguy, ta còn
không có tiến vào phủ đệ chính thức bản thân liền bị trọng thương, tuy
miễn cưỡng có thể chạy thoát ra ngoài, nhưng cũng đã trọng thương, vô
lực xoay chuyển trời đất!
- Ta cả đời truy cầu võ đạo, thân nhân
từ mấy trăm năm trước đã chết hết, không có gánh nặng trên người, cũng
không có tâm nguyện gì chưa xong! Nhưng kẻ đến sau nhớ rõ vết xe đổ,
không nên đi theo con đường của ta, nhớ lấy! Nhớ lấy!
- Băng
Phách tâm kinh chính là ta phỏng theo một quyển công pháp thượng cổ tự
hành lĩnh ngộ đi ra, đáng tiếc chính là, công pháp thượng cổ kia cũng
không hoàn chỉnh, nếu không ta cần gì phải bỏ gần tìm xa, mạo hiểm tiến
vào nơi đây?
Nhân phẩm Lỗ Hiến Cảnh này coi như không tệ, rất có
phong phạm cao nhân. Nguyên lai di tích này còn có địa vị lớn như vậy,
xa xa không chỉ một Viễn Cổ đại trận đơn giản thế kia, đúng là có truyền thừa của Thích Biến Cảnh cường giả!
Lúc trước La, Tỉnh, Lao tam
gia, còn có một gia không biết tên họ gia tộc cộng đồng phát hiện di cốt của Lỗ Hiến Cảnh, chiếm được bản Băng Phách tâm kinh, phát hiện đúng là Thích Biến cảnh cường giả lưu lại, lúc này mới bạo phát đại chiến.
Cuối cùng, tộc nhân gia tộc không biết kia đã lấy được thắng lợi, lại bởi vì thương thế quá nặng bước lên con đường của Lỗ Hiến Cảnh, đã bị chết ở
bên trong di tích, mà tộc nhân Tỉnh, La, Lao tam gia lại đem tin tức này truyền bá đi ra ngoài.
Thời điểm Vạn Vương Chi Vương lần này bắt đầu, tộc nhân ba gia tộc này liền cùng một chỗ tìm đi qua, không địch
lại Lâm Lạc, chỉ có thể chật vật bỏ chạy.
Thập phẩm pháp quyết!
Đây chính là pháp quyết vô thượng có thể làm cho võ giả tiến quân đến Thích Biến cảnh, vì cái này, bất kỳ gia tộc nào cũng sẽ điên cuồng, không
tiếc bất cứ giá nào đạt được! Cho dù là thân phận như Tô Mị chỉ sợ cũng
sẽ không bỏ qua, cùng lắm thì giết người, đoạt được đồ vật lại trốn tới
địa phương nào đó tu thành thần công, cuối cùng có thể Đông Sơn tái
khởi, một lần nữa thành lập một đại gia tộc.
Tam gia La, Tỉnh, Lao kia có thể nói sự tình hắn có được thập phẩm pháp quyết tuyên dương ra ngoài hay không?
Tạm thời sẽ không!
Tâm niệm Lâm Lạc thay đổi thật nhanh:
- Nếu tin tức truyền ra bên ngoài, gia tộc tham gia cướp đoạt không biết
sẽ có bao nhiêu! Giữ kín không nói ra lời mà nói, thì chỉ có Tam gia bọn họ biết rõ, chỉ cần mời Lão tổ gia tộc xuất mã, có thể đem ta trấn
giết, cướp lấy công pháp!
- Cũng chính là nói, một khi ly khai
nơi đây, ta tùy thời có khả năng gặp được Vi Giác cảnh, thậm chí Thông
Minh cảnh cường giả đuổi giết!
Lâm Lạc không khỏi nhíu mày, đây
thật là xuất sư bất lợi, hắn như thế nào lại chọc phiền toái như thế,
lại là phiền toái không phải bình thường. Bất quá áp lực càng lớn chỉ sẽ càng kích phát hắn dũng cảm tiến tới.
Tô Mị hắc hắc hắc cười rộ lên nói:
- Ngốc tử, có phải cảm thấy nhức đầu hay không?
Nàng cũng gom góp sang xem
di ngôn của Lỗ Hiến Cảnh, biết rõ Băng Phách tâm
kinh này đến tột cùng là một củ khoai nóng bỏng tay như thế nào.
Bởi vì nàng gom góp tới gần, mùi thơm cơ thể lập tức chui vào trong mũi Lâm Lạc, gió nhẹ thoáng qua có mấy sợi tóc càng là bay tới trên mũi Lâm
Lạc, để cho hắn liên tục nhảy mũi.
- So sánh với cái nàêu nữ ngươi để cho ta càng nhức đầu!
Tô Mị thì cười ha ha, đối với cái này không cho là đúng chút nào, ngược
lại là dương dương đắc ý. Nàng tự cho là mị lực ngàn vạn, bởi vậy yêu
nữ, ma nữ ở trong mắt nàng ngược lại là từ khen ngợi.
- Nói thật
sự, nếu để cho người khác biết rõ trong tay ngươi có một quyển công pháp của Thích Biến cảnh cường giả lưu lại, cuộc sống của ngươi sẽ không khá giả rồi!
- Cái này trước hết mặc kệ. Bất quá, theo vị Lỗ tiền
bối này ghi lại, tựa hồ trong di tích này có bí mật bước ra Thích Biến
cảnh, hóa phàm thành Thần! Hơn nữa, ngay cả hắn là Thích Biến cảnh cảnh
cường như vậy cũng vẫn lạc ở trong di tích, chẳng lẽ võ đạo gia tộc của
ngũ đại đại quốc Cam Vũ quốc không có phát hiện nơi này có cái gì không
đúng sao?
Tô Mị chậc chậc chậc mà lắc đầu một hồi nói:
-
Đồ ngốc chính là đồ ngốc, ngươi phải biết rõ không gian di tích này
cũng không phải là tự nhiên hình thành, một thời gian sau sẽ không ổn
định, bắt đầu sụp đổ, cũng không biết nơi này tạo thành có bao nhiêu
năm, rất nhiều bộ phận có lẽ mất đi công hiệu vốn có, tiến nhập "Tử vong kỳ", có chút không gian là từ bên ngoài đến, hạch tâm bắt đầu sụp đổ,
có chút là từ hạch tâm hướng ra phía ngoài mở rộng, mà thoạt nhìn cái
không gian này cũng không phải là nơi người kia nhắc tới!
- Nói cách khác, địa phương vị Lỗ tiền bối này từng trải qua, khả năng đã hủy hoại rồi hả?
- Tám chín phần mười, hơn nữa ta còn hoài nghi vị Lỗ tiền bối đáng thương này cũng là gặp tình huống không gian tan vỡ, mới có thể bất hạnh vẫn
lạc!
Lâm Lạc thở dài, thời gian quả nhiên có thể mài diệt tất cả, cho dù là không gian ở hắn xem ra như là Thần tích! Bất quá, có yêu nữ
này ở bên người, giống như dẫn theo một quyển bách khoa toàn thư, vấn đề gì đều có thể có được đáp án.
Hai người tiếp tục xuất phát đi
ra, vài ngày sau, bọn hắn lại săn giết rất nhiều hung thú, chẳng qua là
hung thú Niết Âm cảnh trở lên đúng một cái cũng không có gặp, chút thành tích này căn bản không có khả năng đưa hai người đến vị trí Top 3.
Nhưng Lâm Lạc lại nắm chặt thời gian đem năm cây Băng Phách Hàn Thứ luyện chế đi ra, giấu ở trong Đan Điền, tùy thời cũng có thể phóng xuất ra.
Ở ngày thứ mười chín tiến vào di tích, hai người rốt cục đi ra sa mạc,
tiến nhập một địa phương đầm lầy. Đây là một mảnh Thiên Địa màu xám đen, trong bùn không có một chút thực vật, thỉnh thoảng hiện lên mấy cái
bong bóng màu đen, phát ra mùi hôi thối làm cho người ta muốn ói.