- Dịch…Dịch thiếu đã chết!
Những thủ vệ kia lúc này mới khôi phục thần trí, lập tức kêu lên, trong tiếng nói vẫn còn run rẩy.
Đám người kia đang nói hươu nói vượn cái gì?
Đừng nói Dịch Hưng Ba là cường giả Thích Biến cảnh, muốn giết hắn cũng phải
là siêu cấp cường giả Thích Biến cảnh đỉnh phong, mà Dịch Hưng Ba còn là Dịch gia đại thiếu, cường giả Thích Biến cảnh nào dám giết hắn, không
sợ làm Dịch gia lôi đình phẫn nộ hay sao?
- Thật sự, đại thiếu, Dịch thiếu chính bị hắn giết chết, chỉ dùng một đoàn ngọn lửa đã bị thiêu thành tro tàn!
Vài tên hộ vệ đều nơm nớp lo sợ nói, nghĩ đến một màn quỷ dị khi thấy ngực
của Lâm Lạc tự động khép lại, vẫn làm bọn hắn có cảm giác muốn hỏng mất.
Một hai người nói Điền Uyên Long còn cho rằng nói bậy, nhưng cả mười bốn
người đều khăng khăng Dịch Hưng Ba bị Lâm Lạc oanh sát, điều này không
thể không khiến Điền Uyên Long xem trọng. Hắn vừa phái người đi liên hệ
với Dịch gia, nhìn xem Dịch Hưng Ba có quay về Dịch gia hay không, đồng
thời ánh mắt nhìn Lâm Lạc, trong ánh mắt âm tình bất định không chừng.
- Điền huynh, ta không muốn nói lần thứ hai, thứ nhất, ngươi đem Chu Ánh
Khiết giao ra đây, thứ hai, ta giết đi vào đem Chu Ánh Khiết mang đi!
Lâm Lạc bình tĩnh nói, trong tiếng nói mang vẻ vô cùng kiên định, không để dao động.
Cho dù Lâm Lạc là cường giả Thích Biến cảnh đỉnh phong thì như thế nào, dám lấn tới tận cửa Điền gia, điểm danh muốn dẫn đi phu nhân của hắn, hắn
còn có thể lui nhường sao? Vừa lui, ngày sau hắn còn mặt mũi nào ngồi
lên chức gia chủ Điền gia?
Ngay nữ nhân của mình cũng không giữ được, còn có tư cách dẫn dắt gia tộc đi hướng huy hoàng sao?
- Lâm Lạc, hiện tại lập tức rời đi. Ta có thể xem như chưa từng có chuyện gì phát sinh!
Điền Uyên Long biểu hiện quyết tâm không tiếc một cuộc chiến.
- Thật sự là đáng tiếc!
Lâm Lạc lắc lắc đầu, đi nhanh về phía trước.
- Ngăn hắn lại, Điền gia muốn tiến vào thì có thể vào hay sao!
Điền Uyên Long hét lớn một tiếng.
Nhất thời mười mấy đạo thân ảnh xông tới, đều có tu vi ngoài Thông Minh
cảnh, dừng ngay phía sau Điền Uyên Long. Nhưng chút người như vậy muốn
đối phó cường giả Thích Biến cảnh điên phong, Điền Uyên Long giơ tay
lên, một đạo bạch quang phóng lên cao, sau đó tạc ra ánh sáng trên không trung, hình thành một chữ “Điền” thật lớn, cho dù giữa ban ngày cũng có thể rõ ràng thấy được.
Đây là tín hiệu tập kết thành viên của
Điền gia, có bốn loại màu sắc, lục, vàng, trắng, đỏ. Màu lục tỏ vẻ địch
nhân yếu nhất, sau đó theo thứ tự tăng cường. Nhưng mặc dù màu đỏ là tín hiệu nguy hiểm nhất, cũng chỉ khi nào Điền gia gặp phải cuộc chiến diệt tộc thực sự mới vận dụng, từ khi Điền gia thành lập tới nay chỉ thấy
qua bảy lần!
Điền Uyên Long trực tiếp thả ra màu trắng tín hiệu đã xem như coi trọng Lâm Lạc cực cao!
Không có biện pháp, ai bảo Lâm Lạc giết chết được Dịch Hưng Ba, đây tuyệt đối đã đạt tới Thích Biến cảnh đỉnh, hơn nữa còn tu luyện Lam Hỏa lĩnh vực, hoàn toàn là cấp bậc nửa bước linh giả, nhất định phải xuất động cao
thủ chân chính trong gia tộc.
Đại lượng cao thủ của Điền gia lập tức tập trung tới cửa chính, mà những người xuất hiện từ đầu đều hiện ra trước mặt Lâm Lạc.
Với uy lực hiện tại của Lâm Lạc, chỉ cần một ý niệm liền đủ giết mọi người
trong phạm vi hơn mười trượng chung quanh! Nhưng Tô Nghiễm Khai nói thật có lý, nếu hắn đại khái sát giới tại Điền gia, sẽ biến Điền gia cùng
Lâm gia tại Bạch Dương trấn thành cục diện không chết không ngừng, bởi
vì đối phương cũng sẽ đến Bạch Dương trấn Lâm gia đại khai sát giới!
Trong chuyện của Chu Ánh Khiết hắn chiếm đạo lý, phận làm con trả thù cho cha mẹ là việc thiên kinh địa nghĩa, nhưng nếu không chút kiêng nể tùy tiện giết người, trừ phi hắn có thể diệt sạch toàn bộ Điền gia!
Tuy rằng Lâm Lạc không sợ cường địch, nhưng muốn hắn một hơi giết hại quá nhiều người, điều này đã vượt qua cực hạn của hắn.
Bởi vậy hắn khống chế một ít, chỉ chấn nhiếp cho người chắn ngang trước mặt té xỉu, cho dù là cao thủ Thông Minh cảnh cũng không ngoại lệ!
Sau khi đạt tới Không Linh cảnh, Chiến Ý quyền của Lâm Lạc thậm chí có
Thích Biến
cảnh cũng có thể chấn ngất, huống chi là những người này!
Ba! Ba! Ba!
Lâm Lạc một đường đi qua không hề gặp được ngăn trở, mọi người còn chưa kịp vọt tới trước mặt hắn đã té xỉu, cho dù có vài người miễn cưỡng chống
đỡ nhưng đều đổ mồ hôi lạnh, căn bản không có biện pháp tiếp tục đứng
lên.
Thần uy như thế!
Điền Uyên Long không khỏi kinh hãi,
tuy rằng hắn tiến vào Thích Biến cảnh nhưng tự nghĩ mình không làm được
điểm này. Đừng nói hắn làm không được, dù là Thích Biến cảnh điên phong
trong tộc cũng không làm được!
Chẳng lẽ…Lâm Lạc tiến nhập Linh cảnh?
Làm sao có thể! Tiến vào U Ám sâm lâm, Lâm Lạc chỉ đạt tới Thiên Hợp tứ
trọng thiên, có thể tiến giai Thích Biến đã là đại cơ duyên, làm sao có
thể xuyên lên Linh cảnh, thật nghĩ hắn là thần linh chuyển kiếp sao?
Hưu! Hưu!
Chỉ vài khoảnh khắc ngắn ngủi, cao thủ càng tụ càng nhiều, trong đó có cả
Thiên Hợp cảnh, nhưng chỉ cần vọt tới trước người Lâm Lạc đều lập tức
gục ngã, không sót người nào!
- Tiểu hữu, lập tức dừng lại, niệm tình ngươi không thương tổn người khác, chuyện này coi như xong đi!
Một thanh âm hừ nhẹ hư vô phiêu miểu truyền đến, giống như mang theo ma lực cường đại, làm người ta không thể tự chủ lấy mình.
- Giả thần giả quỷ!
Lâm Lạc khẽ quát một tiếng, nhìn qua bên trái, ánh mắt sáng ngời, nhất thời một tiếng kêu đau đớn truyền đến, một thân ảnh lảo đảo thối lui, là một lão giả tóc hoa râm, khóe môi mang theo vết máu.
- A, Thiên Mạc tộc thúc!
Điền Uyên Long chấn kinh, lão nhân kia tên Điền Thiên Mạc, từ trăm năm trước đã đạt tới Thích Biến cảnh đỉnh, đáng tiếc không hình thành lĩnh vực,
bằng không cũng đã có cơ hội tiến vào U Ám sâm lâm!
Ngay cả Điền Thiên Mạc cũng bị một ánh mắt của Lâm Lạc chấn nhiếp tổn thương, thật quá kinh khủng!
- Linh cảnh cường giả!
Điền Thiên Mạc bất chấp lau đi máu tươi trên khóe miệng, trong ánh mắt tràn
ngập vẻ không sao tưởng tượng nổi, ngẩn người nhìn Lâm Lạc.
Toàn trường hít sâu một hơi lạnh.
Linh cảnh cường giả? Lâm Lạc là Linh cảnh cường giả? Điều này sao có thể!
Hắn mới bao nhiêu tuổi, hơn hai mươi đã đạt tới võ đạo đỉnh phong? Lại nói
trước đó hắn bất quá chỉ là Thiên Hợp cảnh, chỉ nửa năm ngắn ngủi đã
nhảy lên Linh cảnh? Ngươi bảo làm cho những người khổ tu suốt mấy trăm
năm làm sao mà sống?
Nhưng nếu Lâm Lạc không phải Linh cảnh cường giả, thì làm sao chỉ dùng ánh mắt đã làm Điền Thiên Mạc bị thương? Cho
dù là nửa bước linh giả cũng không làm được, bởi vì nửa bước linh giả
cũng nhiều hơn Thích Biến cảnh đỉnh một cái hư vực, lực lượng cũng không có khác biệt!
Không phải do chính Điền Thiên Mạc làm mình bị thương để diễn trò đi!
Linh cảnh cường giả!
Mọi người đều khó thở, nhưng không còn ai dám xông tới chỗ Lâm Lạc.
Điền Thiên Mạc hít sâu một hơi, hướng Lâm Lạc cung kính vái chào, nói:
- Tiền bối giá lâm hàn xá, tệ nhân không từ xa tiếp đón, xin tiền bối thứ lỗi!