Cửu Túc Quái không chút sợ
hãi, nó vẫy đuôi, giậm chân, đồng dạng triển khai toàn bộ thực lực, lực
lượng tiếp cận Tinh Hoàng thực sự làm cho mười mấy Tinh Vương liên thủ
ứng phó thập phần cố sức.
Nam Nhược Hoa thoáng điều tức tiếp tục gia nhập cuộc chiến, nàng lấy ra
đồng hồ cát, kể cả vương binh cũng mang ra đương nhiên là muốn toàn lực
ứng phó. Tuy rằng lực lượng Cửu Túc Quái thật mạnh mẽ khiến công pháp
thời gian của nàng không tạo được tác dụng, nhưng nàng có thể gia nhập
lên người thành viên chiến đấu, khiến tốc độ của bọn họ gia tăng, phát
ra được hiệu quả kỳ diệu như nhau.
Nhưng võ giả đã tự hình thành thói quen phản ứng, đột nhiên thay đổi tốc độ cũng không phải là chuyện tốt, nàng chỉ chậm rãi gia tăng thời gian
lưu động, tạo cho mọi người một quá trình thích ứng.
Đối thủ càng mạnh mới có thể nhìn ra Cửu Túc Quái cường đại!
Cho dù công pháp thời gian của Nam Nhược Hoa gia tăng đạt tới cực hạn,
nhưng con quái vật kia vẫn không rơi xuống hạ phong, thậm chí dùng công
kích cường hãn ngược lại càng ngày càng chiếm cứ chủ động! Mà mọi người
đều gặp nguy cơ, chỉ cần có một người bị Cửu Túc Quái công phá, con quái vật kia có thể rút ra nguyên khí nhanh chóng đem thương thế trên người
chữa khỏi, làm cho bọn họ giống như kiếm củi ba năm thiêu một giờ!
Nếu còn tiếp tục như vậy, căn bản không còn khả năng tiếp tục chiến đấu!
Có thể đạt tới Tinh Vương có ai không hiểu chuyện này, mọi người càng
đánh càng thêm cẩn thận, không dám để Cửu Túc Quái thừa dịp nguy cơ.
Chiến cuộc bởi vì giằng co, Cửu Túc Quái chiếm thượng phong nhưng muốn thủ thắng vẫn còn khoảng cách thật lớn.
Lâm Lạc ậm ừ sơn ca, chậm rì rì đi tới trên bình đài, cười nói:
- Các vị nên kiên trì ah!
Hắn tự tay đi hái thần quả.
Nhóm người Nghiêm Phi Dương nhìn thấy khóe mắt muốn nứt ra, bọn hắn mạo
hiểm nguy hiểm tính mạng lại biến thành giá y cho người khác, hơn nữa
còn là giá y cho cừu địch, điều này làm họ phẫn hận muốn nổ bạo!
- Ngang…
Thần quả bị hái xuống, Cửu Túc Quái lập tức phẫn nộ, bỗng nhiên bỏ xuống đám người Nghiêm Phi Dương, hướng Lâm Lạc vọt tới.
- Uy, làm sao ngươi không tuân thủ quy củ, tiểu binh còn chưa đánh xong không tư cách tìm vương tới giao chiến!
Lâm Lạc cười ha ha, nhưng bàn tay không hề ngừng lại, vừa cuốn tay đã đem Thần Đạo Quả thu vào trong Tử Đỉnh.
Cửu Túc Quái phát ra tiếng gầm lên giận dữ kinh thiên động địa, thần quả đã tồn tại kể từ lúc nó sinh ra, thẳng tới gần đây mới gần chín tới,
nhưng vào lúc này không ngờ bị người nhanh chân đến trước, điều này làm
sao không để nó giận dữ?
Suy nghĩ của nó tuy rằng đơn giản, nhưng theo bản năng ý thức được quả
cây kia có chỗ tốt thật lớn đối với nó, nhất định phải đoạt lại không
tiếc trả giá!
Lâm Lạc nhẹ nhàng cười, phát động công pháp thời gian, vừa thuấn di đã
đi tới sau lưng đám người Nghiêm Phi Dương, lúc này hắn không cần lo
lắng vấn đề thân phận, công pháp gì cũng phải sử dụng.
- Lâm Lạc, giao ra Thần Đạo Quả!
Trần Nguyệt quát một tiếng, điều khiển vương binh hướng Lâm Lạc đánh
tới, hiệp thương ngưng chiến yếu ớt ở trước sự hấp dẫn của chí bảo tự
nhiên không chịu nổi một kích.
Lâm Lạc rút lui ba trượng, hướng Nam Nhược Hoa cười nói:
- Nhược Hoa, ngươi xem, đây không phải ta chủ động gây hấn, người khác
đánh tới trên đầu của ta, ngươi không thể không cho ta đánh trả đi?
Nam Nhược Hoa tức giận vô cùng, Lâm Lạc tuyển ngay lúc này đoạt bảo, đây không phải cố ý chọc giận đám người Nghiêm Phi Dương hay sao? Nhưng
nàng cùng Lâm Lạc ước định chỉ là nhất thời vội vàng chế định, làm sao
còn lo lắng tới những chi tiết nhỏ, vì vậy lộ ra chỗ trống đương nhiên
bị Lâm Lạc lợi dụng.
- Ngang!
Cửu Túc Quái nổi giận gầm lên một tiếng, với trí tuệ đáng thương của nó
căn bản không phân biệt được quan hệ phức tạp giữa Lâm Lạc với đám người Nghiêm Phi Dương, đương nhiên xem bọn họ là đồng lõa, nhìn thấy đám
người Trần Nguyệt chắn trước mặt của nó, căn bản không cần suy nghĩ trực tiếp húc tới cặp sừng, đồng loạt công kích.
- Đáng giận!
Đám người Nghiêm Phi Dương cũng chỉ có thể chống đỡ, cứ như vậy bị bức bách chiến đấu cùng Cửu Túc Quái.
Cũng may Lâm Lạc không nhân cơ hội rời đi, mà ở lại xem náo nhiệt, bọn
hắn giận dữ khi công kích Cửu Túc Quái cũng không quên phát động công
kích với Lâm Lạc. Mà Cửu Túc Quái cũng tập trung công kích mục tiêu đầu
tiên là Lâm
Lạc, chỉ cần đám người Nghiêm Phi Dương không chống đỡ con
đường tiến công của nó, công kích của nó đương nhiên là đánh thẳng tới
hắn.
Chậm rãi, những người kia lại cùng Cửu Túc Quái hình thành ăn ý, giao
thủ lẫn nhau càng ngày càng ít, mà đem đại bộ phận công kích ném lên
người Lâm Lạc. Bởi vì mục tiêu của bọn họ nhất trí, chính là muốn đoạt
lại Thần Đạo Quả từ trong tay của hắn!
Lâm Lạc cười ha ha, nói:
- Không hổ là tứ đại tộc, thích làm bạn cùng súc sinh, bội phục! Bội phục!
Đám người Nghiêm Phi Dương giận dữ, nhưng Lâm Lạc cũng xảo quyệt vô
cùng, triển khai không gian bí thuật lúc thì ra phía trước, lúc hiện ở
phía sau, bọn hắn căn bản không chạm được tới góc áo của hắn, chớ nói
chi là muốn cướp đoạt Thần Đạo Quả.
Lâm Lạc du động xuyên toa, quay đầu nói với Nam Nhược Hoa:
- Nhược Hoa, ta đã mọi cách nhường nhịn, sắp sửa không nhịn được nữa!
Nam Nhược Hoa có cảm giác muốn hộc máu vì tức, rõ ràng hắn cướp được
thần quả, chiếm đủ thượng phong, không ngờ còn dám nói như thế! Nàng nhẹ nhàng thở dài, chỉ làm như không nghe thấy, quay đầu sang nơi khác.
Dưới tình huống như thế nàng chỉ có thể lựa chọn không hỗ trợ cả hai bên.
- Lâm Lạc, giao ra thần quả, có thể ban thưởng ngươi được chết nhanh!
Chu Thiếu Thành lãnh đạm nói, Ám Diệt tộc tinh thông thuật ám sát, cả người hắn đều lộ ra một cỗ tử khí.
- Người lớn như vậy như thế nào còn nói ra lời ngây thơ như thế, đều sống lên thân cẩu rồi?
Lâm Lạc trái lại trách mắng.
- Chết!
Thân hình Chu Thiếu Thành nhoáng lên, trốn vào trong bóng tối, đây là
thiên phú thần thông của Ám Diệt tộc, có thể tùy ý xuyên qua trong bóng
đêm, có kết quả tương đương như không gian bí pháp.
Đối với người khác mà nói bí thuật này có thể khó khăn chống đỡ, nhưng
đối với Lâm Lạc có được không gian bí thuật mà nói đơn giản không còn gì đơn giản hơn, Chu Thiếu Thành vừa mới xuất hiện, lập tức bị Lâm Lạc
đánh một quyền vào đầu, đánh cho hắn bay về hướng Cửu Túc Quái.
Tuy rằng Cửu Túc Quái cùng đám người Nghiêm Phi Dương đã tạm thời hình
thành xu thế “liên thủ”, nhưng cũng không phải nói nó thật sự xem bọn
hắn là đồng minh, nhìn thấy có vật bất minh bay tới, nó tự nhiên không
chút nghĩ ngợi trực tiếp dùng đầu húc qua, muốn dùng máu tươi của người
kia tẩm bổ bản thân.
Nghiêm Phi Dương quát to một tiếng, một cước bay ra vừa vặn đá vào trên
người Chu Thiếu Thành, đá bay hắn chuyển ra ngoài, tránh thoát công kích của Cửu Túc Quái.
Lúc này mọi người mới nghĩ tới Lâm Lạc cũng không phải thực sự là kẻ ăn mềm cơm!
Lúc trước hắn dùng tên giả đường hoàng hỗn thật phong sinh thủy khởi
trong Thiểm Điện tộc, trong cuộc khảo sát của tứ tộc, hắn lấy thực lực
Tinh Vương nhất trọng thiên lực áp Tinh Vương tam trọng thiên tuấn kiệt
giành được danh đầu! Người này có được huyết mạch tiếp cận thủy tổ nhất, có thể làm cho tổ khí cộng hưởng, chính là anh kiệt trong đoàn người!