Tôn Hiểu Bác vẫn tức giận bất bình: "Hừ, bản quyền vẫn ở trên tay tôi, ngay cả việc phải lên tòa thì bọn hắn cũng thua! Tưởng muốn cắn ngược lại một cái sao! Không có cửa đâu!"
Hoắc Lãng cùng Lâu Vũ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng hai người biết rõ Quý Tuấn Trì có thể được Bác Nhã phái đến dự án 《 Truy nghi 》 mà đối phương lại có thể ra tay âm hiểm với Phương Chí Quốc như vậy thì làm sao có thể là một người có thể chịu thua được?
Huống chi vào lúc này thì cũng cực kỳ trùng hợp rồi, nếu như Quý Tuấn Trì thực sự canh cánh việc của Tôn Hiểu Bác trong lòng thì vì sao lại sớm không làm trễ không làm mà cứ phải bây giờ chứ?
Lâu Vũ trầm mặc nói: "Tôi đi tìm lão Khổng hỏi thử xem ông ấy có biết tiến độ bên 《 Truy nghi 》 hay không."
Tôn Hiểu Bác sửng sốt, đột nhiên cũng kịp phản ứng: "Ý ông nói là. . . Chẳng lẽ. . . Mẹ kiếp! Tên họ Quý này cũng quá độc ác mà!"
Xem ra cách trả đũa này của Quý Tuấn Trì cũng không phải là không có đạo lý, trừ phi căn bản là đối phương không muốn đánh thắng trên toàn án mà có kế hoạch khác, ví dụ như hướng về đoàn làm phim 《 Chân tướng 》 mà đến.
Tôn Hiểu Bác giận dữ: "Không cần tìm đạo diễn Khổng gián tiếp hỏi thăm, ông ấy còn phải tìm đạo diễn phương hỏi, tôi trực tiếp đi hỏi đạo diễn Phương!"
Hoắc Lãng lắc đầu: "Cậu đều đã nhận được giấy gọi của toà án mà đạo diễn phương cũng không thông báo cho chúng ta một tiếng, nếu cậu trực tiếp đến hỏi ông ấy cũng không tốt."
Trong chuyện này nếu thật sự liên quan đến hai đoàn làm phim mà Phương Chí Quốc lại là đạo diễn của 《 Truy nghi 》, ngay cả tính khi mọi người có giao tình với nhau thì việc Quý Tuấn Trì làm cũng là vì đoàn làm phim 《 Truy nghi 》, nếu tôn Hiểu Bác đi hỏi thì liệu Phương Chí Quốc có nói hay không?
Hơn nữa chuyện này mãi cho đến khi Tôn Hiểu Bác nhận được giấy gọi của tòa án mà Phương Chí Quốc cũng không có thông báo trước một tiếng thì việc trong đó cũng đáng để suy nghĩ, có phải là Phương Chí Quốc bị kẹp ở thế khó xử nên dứt khoát làm như không biết chuyện này? Nếu Tôn Hiểu Bác trực tiếp đến hỏi thì không phải đã trực tiếp xé đi lớp giấy này rồi sao, vậy ông ấy có chịu nổi không?
Trong vòng này đừng có nhìn đó chỉ là một chiếc điện thoại, có đôi khi nó rất tế nhị và có thể làm mất lòng người khác.
Trong nháy mắt Tôn Hiểu Bác cũng hiểu được: "Vậy tôi đi hỏi Du Văn Nhạc."
Tuy hắn vẫn đắn đo nhưng hắn vẫn biết xử lý những sự cố như thế này, cùng với việc để cho Phương Chí Quốc vào thế khó xử thì chẳng bằng hỏi người gần như không có quan hệ gì với đoàn làm phim 《 Truy nghi 》 như Du Văn Nhạc.
Tôn Hiểu Bác trực tiếp gọi điện thoại, đơn giản chỉ là nói chuyện, sau đó đi thẳng vào vấn đề: "Tổng giám Du, kỳ thật hôm nay tôi muốn tìm ông hỏi thăm một chút, tiến độ quay phim bên 《 Truy nghi 》 như thế nào rồi? Tại sao không viết vì sao tội lại nhận được giấy gọi của tòa án vậy?"
Du Văn Nhạc ở đầu bên kia cũng thú vị khác thường, hắn thoải mái nói: "Ai nha, tại sao đến mức khởi tố vậy. Hiểu bác, sau khi cậu rời khỏi thì tiến độ của đoàn làm phim rất nhanh, bọn họ đã hoàn thành công việc rồi, hậu kỳ cũng được làm không sai biệt gì lắm, dù sao thì bộ phim này cũng không cần hiệu ứng gì đặc biệt, ngày đó tôi nghe tổng giám Quý nói chuyện chuẩn bị nộp hồ sơ thẩm định chiếu phim cũng đã chuẩn bị gần xong rồi. Cậu không biết chứ, sau khi cậu đi, Hướng ảnh đế kéo thêm mấy người có danh tiếng tới cùng đóng vai phụ, ánh sáng rất rực rỡ, phòng bán vé nhất định sẽ không kém đâu.
Không phải tôi nói cậu chứ, lúc trước cậu kích động như vậy để làm gì chứ, 《 Truy nghi 》 thật sự rất tốt, có thêm ảnh đế, lưu lượng được đảm bảo, quay chụp lại rất nhanh, lại còn là tác phẩm của Tinh Hoàn cùng Bác Nhã hợp tác nữa chứ, kết quả khẳng định sẽ rất tốt. Cậu xem hiện tại náo nhiệt đến mức này, lại còn kéo đến cả tòa án nữa chứ, vốn chúng ta có thể là anh em chung một đội nhưng hiện tại không phải là để cho người khác chê cười hay sao? Nếu không tôi đi làm người hòa giải cho cậu một chút được không?"
Giọng điệu này của hắn giống như vô cùng thân thiết mà còn lộ ra sự oán trách, giống như cảm thấy Tôn Hiểu Bác tuổi trẻ khí thịnh, còn muốn điều hòa từ bên trong, nhưng hắn lại uyển chuyển biểu đạt chuyện khởi tố Tôn Hiểu Bác hắn tuyệt đối không biết, cũng không có đồng ý, mà khi hắn biết rõ đoàn làm phim 《 Truy nghi 》 khởi tố Tôn Hiểu Bác, nhưng vẫn cung cấp tất cả tình huống bên 《 Truy nghi 》 cho Tôn Hiểu Bác biết nữa.
Du Văn Nhạc từ nhà sản xuất biến thành một nhà đồng sản xuất có cũng được mà không có cũng được, đồng nghĩa với tự đào hố trồng cây nhưng lại nhờ người khác hái quả, khẩu khí này không thể nuốt xuống được, Tôn Hiểu Bác tìm hắn hỏi thăm tin tức quả thực là không sai.
Tôn Hiểu Bác cười ha ha: "Cảm ơn tổng giám Du, tôi không phải thừa dịp tuổi trẻ khí thịnh mà bị kích thích sao? Có lẽ lần này tôi cũng nên suy nghĩ cần thận một chút."
Du Văn Nhạc ở đầu bên kia điện thoại cũng nở nụ cười: "Hiểu Bác, nghe nói sau này cậu tham gia vào một đoàn làm phim nhỏ, trong vòng này cũng không có lớn, có người lòng cũng không lớn, chính cậu cũng phải cẩn thận. Dù sao tôi vẫn nói câu kia, đều là anh em trên một cái kháng (giường lò thường được dùng ở phía bắc Trung Quốc), có chuyện gì thì cậu lúc nào cũng có thể gọi một tiếng, nếu cậu muốn quay lại thì người khác thì tôi mặc kệ, nơi này của tôi luôn luôn mở rộng cho cậu"
Tôn Hiểu Bác liên tục nói cảm ơn rồi cúp điện thoại, thở dài ra: "Tổng giám Du thật sự lợi hại."
Sao có thể không muốn làm nhà sản xuất chứ, từ đầu tới cuối tuy vẫn chỉ nói 《 Truy nghi 》 tốt nhưng lại cùng Tôn Hiểu Bác gần gũi thân thiết, thật sự là bên nào cũng không có đắc tội, lại còn âm thầm cho Quý Tuấn Trì một cái ngáng chân nho nhỏ, dù sao hắn nói tin tức cho Tôn Hiểu Bác thì dù làm thế nào cũng là chuyện của Tôn Hiểu Bác, hắn không có một chút trách nhiệm nào.
Lâu Vũ ở bên cạnh nghe mà hai mắt trợn tròn, hắn cảm thấy mấy tên nhiều tâm tư như thế này rất là phiền, có tâm tư mà không đặt lên trên bộ phim mà lại cứ đi cân nhắc những chuyện không đâu này không à. Những cái dự án lớn cái khác không có nhưng mà có rất nhiều người như thế, từ trên xuống dưới rất khéo léo, làm cho bầu không khí này bị lăn qua lăn lại rất phức tạp, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Lâu Vũ không thích những dự án như thế.
Hoắc Lãng vừa mới gửi một tin nhắn đi, lúc này mới dừng tay lại, vẻ mặt rất đăm chiêu.
Tôn Hiểu Bác cười lạnh: "Bọn hắn muốn giẫm lên tôi cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy đâu, vụ kiện này tôi thật sự thắng chắc rồi, bản quyền tác phẩm được viết rất rõ ràng. Lần ra tòa này bản thân tôi sẽ đi, xem tôi có xé nát cái miệng của Quý Tuấn Trì không! Mà còn bọn hắn có thể quay xong nhanh như vậy, lấy năng lực của tên họ Quý kia thì có khả năng hắn không có khả năng viết cốt truyện của kịch bản, hắn vội vàng muốn nâng Hướng Hàm Tinh. . . Hơn phân nửa là bọn hắn trực tiếp sử dụng tình tiết trong kịch bản của tôi, tối đa liền chắp vá lung tung thay đổi một chút mà thôi, không phải bọn hắn muốn nổi tiếng sao, tôi muốn phản kiện! Cứ xé đi! Ai sợ ai!"
Phản kiện chính là ở bên trong quá trình tố cáo, nguyên cáo biến thành bị cáo, đoàn làm phim 《 truy nghi 》 (hoặc đoàn làm phim của công ty chủ thể) khởi tố Tôn Hiểu Bác, Đoàn làm phim là nguyên cáo, Tôn Hiểu Bác là bị cáo, nhưng Tôn Hiểu Bác cảm thấy chẳng những bản thân mình không xâm phạm bản quyền của đoàn làm phim 《 Truy nghi 》 mà ngược lại đoàn làm phim 《 Truy nghi 》 còn xâm phạm ngược lại của hắn vậy nên hắn có thể