Giao thông của trấn Lan Thông không được thuận tiện, từ sân bay đến còn có thể gọi xe, nhưng muốn đi từ trấn đến sân bay thật sự rất là mất công. May mà đoàn làm phim suy xét chu đáo, sắp xếp xe đưa Nhan Tô Tô và Hoắc Lãng đến sân bay, nhóm đến thử vai lúc trước cũng được tiễn đi như thế.
Trên đường trở về, Nhan Tô Tô lấy điện thoại ra tích tích táp táp gõ một đống thứ, sau đó mới thỏa mãn cất điện thoại rồi quay đầu qua nhìn Hoắc Lãng.
Hoắc Lãng vẫn đang xem các loại văn bản trên máy tính, vẻ mặt rất chuyên chú, nhưng không thể coi nhẹ ánh mắt nhìn chằm chằm kia của Nhan Tô Tô được, anh bất lực gấp máy tính lại: “Sao thế?” Chẳng lẽ bây giờ cô đã bắt đầu học tập việc quan sát gì kia rồi sao?
Nhan Tô Tô lập tức nở một nụ cười xán lạn: “Ông chủ, có phải anh rất muốn thắng trận cá cược kia hay không?”
Hoắc Lãng có một chút thấy ngoài ý muốn, đối với vấn đề này bản thân anh cũng cảm thấy rất phức tạp. Thời niên thiếu anh đã xa nhà, quan hệ giữa anh và ba mình cũng có rất nhiều hiểu lầm trắc trở, bỗng nhiên quay đầu lại mới phát hiện con trai muốn phụng dưỡng nhưng người thân đã không còn... Anh cũng không phải muốn thông qua thắng lợi gì đó để ép buộc ba mình nhường chỗ, cũng không phải là có dã tâm tất phải có được Tinh Hoàn gì đó... Không có Tinh Hoàn anh cũng có tự tin có thể tự mình mở ra một mảnh trời đất cho riêng mình.
Chỉ là Tinh Hoàn là tâm huyết một đời của ba anh, anh không nỡ nhẫn tâm nhìn kết quả kia bị lặp lại, cho nên mới muốn có được quyền đưa ra quyết sách của Tinh Hoàn, rồi đưa ra lời cá cược như thế.
Hoắc Lãng nghĩ rất lâu mới nói: “Ừ, tôi muốn thắng.”
Ánh mắt Nhan Tô Tô sáng lên: “Vậy ông chủ phải toàn tâm toàn ý ủng hộ kế hoạch quan sát học tập của tôi đó!”
Hoắc Lãng ngẩn ra, sau đó mặt không cảm xúc nói: “Ồ.”
Nhan Tô Tô không buông tha người, lần đầu tiên thuyết phục người khác: “Ông chủ, lần trước anh cũng đã nói rồi đúng không! Tôi diễn tốt Giang Lưu Phương mới kiếm tiền được, mới từng bước hoàn thành từng điều khoản phụ trong hợp đồng được... Như thế ông chủ anh mới thắng được cá cược nha! Trong chuyện này, chúng ta là hai bên đều có lợi phải không?”
Nhan Tô Tô cảm thấy đây hoàn toàn phù hợp với phong cách làm việc của vòng giải trí này, ông chủ nên ủng hộ mới đúng.
Hoắc Lãng bó tay: “Kế hoạch quan sát học tập của cô... cô nói thử xem nào.”
Nhan Tô Tô lấy điện thoại ra gửi đồ sang: “Đây là bản cam kết quan sát học tập mà tôi định ra, mời ông chủ xét duyệt ~”
Hoắc Lãng mở ra liền nhìn thấy một đống chi chi chít chít làm cho mí mắt phải giật liên hồi quen thuộc: “Đối tượng quan sát học tập với người quan sát học tập đạt thành nhất trí về kế hoạch quan sát học tập, để giúp đỡ người quan sát học tập hiểu được logic hành vi của đối tượng quan sát học tập, đối tượng quan sát học tập phải ủng hộ người quan sát học tập những hạng mục dưới đây:
1, Các hoạt động sinh hoạt ngày thường của đối tượng quan sát học tập phải có người quan sát học tập đi theo và quan sát;
2, Nếu người quan sát học tập có nghi hoặc gì về sinh hoạt ngày thường của đối tượng quan sát học tập, đối tượng quan sát học tập phải hết sức giải đáp;
………
Đối tượng quan sát học tập:
Ngày X tháng X năm X
Người quan sát học tập:
Ngày X tháng X năm X
Lúc này, rất hiếm khi Hoắc Lãng lại phải rơi vào sự suy tư. Anh luôn cảm thấy rằng các tài liệu tiêu chuẩn hóa là một trong những phương tiện hiệu quả nhất để đảm bảo rằng tất cả các vấn đề hoạt động đều hoạt động trong phạm vi quy định và giảm thiểu rủi ro hoạt động.
Bây giờ, nhìn bản cam kết chưa từng được thấy trên điện thoại, vậy mà anh có một loại cảm giác như lấy đá đập chân mình, cảm thấy rất vi diệu.
Nhan Tô Tô nghi hoặc: “Ông chủ?” Sau đó còn cực kỳ khiêm tốn cầu chỉ dạy: “Tôi chưa viết qua loại văn bản này bao giờ, kinh nghiệm của ông chủ phong phú, chỗ nào tôi suy xét chưa chu đáo thì nhờ ông chủ chỉ bảo nhiều hơn.”
Hoắc Lãng:.…
Anh quyết định bây giờ chính là lúc để cho Nhan Tô Tô nhìn thẳng vào sự thật của thế giới này rồi! Trừ làm việc theo hợp đồng dựa trên quy định pháp luật, thế giới còn có một mặt khác ——
Hoắc Lãng cực kỳ trấn định nói: “Cô nói cũng có đạo lý, văn bản cũng không viết sai, nhưng tôi không muốn ký.”
Nhan Tô Tô rất kinh ngạc: ?!
Sau đó Nhan Tô Tô lấy điện thoại ra mở khóa, mắt thấy cô muốn nhờ Châu Anh Đàm trợ giúp tài nguyên khác thì anh mới bình tĩnh đè lại tay của Nhan Tô Tô: “Quan sát học tập có thể tiến hành, nhưng lúc nào tôi cũng có thể bảo ngừng lại.”
Nhan Tô Tô không hiểu: “Vậy sao mà được? Lỡ như tiến hành quan sát học tập đến giai đoạn then chốt có liên quan đến vấn đề mấu chốt trong kế hoạch quan sát học tập, mà ông chủ anh lại kêu ngừng thì làm sao?”
Hoắc Lãng quay đầu qua nhìn cô cười nhẹ, không phí phạm mị lực của gương mặt anh tuấn này: “Cô không cảm thấy kêu ngừng cũng là một phần của quan sát học tập sao? Chỗ nào bị kêu ngừng, tại sao bị kêu ngừng, đây cũng là biểu hiện của đối tượng bị quan sát học tập, lẽ nào không phải là một phần của thế giới hiện thực sao?”
Nhan Tô Tô “Ồ” một tiếng, đột nhiên phát hiện ông chủ nói cũng rất có đạo lý.… Thế giới chân thực không phải là phòng thí nghiệm, đối tượng quan sát không phải là chuột bạch, đến cả gen đều có thể chịu khống chế hoàn toàn, nhưng bản thân đối tượng quan sát học tập có rất nhiều nhân tố không chịu khống chế, bởi vì như thế nên mới có thể nhìn thấy một mặt chân thật nhất của đối tượng quan sát học tập.…
Nhan Tô Tô đột nhiên nhìn chằm chằm Hoắc Lãng, ánh mắt bất ngờ trở nên sắc bén: “Thì ra ông chủ thích để cho người khác ký vào hợp đồng anh định ra, bị anh dắt mũi dẫn đi, nhưng anh không thích bị người khác hạn chế ước định cho anh! Đây chính là cái mà trên mạng nói là gì nhỉ, tiêu chuẩn kép!”
Hoắc Lãng:.…
Nhan Tô Tô áp dụng những gì đã học quá nhanh, Hoắc Lãng hoàn toàn không kịp kêu ngừng.
Nhan Tô Tô còn nhận xét thêm: “Ông chủ, tại sao anh chỉ biết hố người khác nhưng không cho người ta chiếm chút tiện nghi nào... Anh làm người như thế rất không phúc hậu nha.… Ha, kết luận quan sát đầu tiên có rồi!”
Hoắc Lãng:...
Lái xe ở phía trước nghe thấy cũng bật cười, tuy hắn không biết đầu đuôi câu chuyện, nhưng cái miệng của cô gái nhỏ Nhan Tô Tô này ấy mà, mẹ ơi, không phải độc miệng, nhưng lại thắng ở cái độc miệng này, nói lời thật luôn là đâm vào lòng người ta nhất! Ha ha!
Lông mày Hoắc Lãng nhảy lên, sau đó anh cực kỳ bình tĩnh nói: “Nhan Tô Tô, cô biết làm sao mới có thể làm cho đối tượng quan sát của cô không kêu ngừng không?”
Nhan Tô To lập tức ngồi đoan chính, bộ dáng ngoan ngoãn xin rửa tai lắng nghe.
Hoắc Lãng duỗi ra một ngón tay thon dài: “Làm cho đối tượng quan sát của cô luôn giữ được tâm tình tốt, biết rồi chứ?”
Nhan Tô Tô giữ nguyên tư thế ngồi ngoan ngoãn, nhưng đã là không nhịn được nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, trong ánh mắt trộm đánh giá anh đã vô thức mang theo chút sắc bén.
Hoắc Lãng quyết đoán dùng ngón tay đó đẩy cái đầu của Nhan Tô Tô ra: “Được rồi, cô đừng nói nữa.”
Nhan Tô Tô ngoan ngoãn im miệng, nhưng cuốn sổ nhỏ trong lòng đã viết lại rồi, kết luận quan sát thứ hai, đối tượng quan sát học tập không thích người khác biểu đạt đánh giá chân thực về hắn, hừ, quỷ hẹp hỏi.
Hoắc Lãng mặt không cảm xúc: “Trong lòng cũng không được nói.”
Nhan Tô Tô:.….
Hừ, quỷ hẹp hòi siêu cấp!
Con đường trở về này..
Hoắc Lãng đi, Nhan Tô Tô nhìn chằm chằm ~
Hoắc Lãng nghe điện thoại, Nhan Tô Tô nhìn chằm chằm ~
Hoắc Lãng xem máy tính, Nhan Tô Tô nhìn chằm chằm ~
Nếu chỉ là ở bên cạnh nhìn thì Hoắc Lãng cũng có thể coi như không có gì, nhưng cô cứ nhìn chằm chằm mãi, đôi mắt nho nhỏ kia không biết tại sao lại trở nên sắc bén... Xuống máy bay, Hoắc Lãng lập tức nhét Nhan Tô Tô vào một chiếc xe, Nhan Tô Tô không kịp phản ứng lại thì Hoắc Lãng đã nhanh nhẹn dứt khoát ngồi lên một chiếc xe khác rồi.
Lên xe rồi, thế giới mới coi như thanh tịnh lại, Hoắc Lãng không nhịn được thở phào một hơi, sau đó anh lại cười thầm.. Đây là chuyện gì chứ?
Lòng yên tĩnh lại, Hoắc Lãng không thể không thừa nhận rằng, trên đời này ai ai cũng đều có bí mật của chính mình. Ánh mắt của Nhan Tô Tô sạch sẽ thuần khiết, vừa thông minh vừa chuyên chú, lúc đôi mắt kia chăm chú nhìn một người, dường như bất cứ bí mật nào cũng khó có thể giữ kín được... Đặc biệt là đối với người cất giấu bí mật lớn như anh mà nói, dù người đó là Nhan Tô Tô đi nữa thì anh cũng rất khó có thể thản nhiên đối mặt.
Chẳng qua, với sự hiểu biết của anh về Nhan Tô Tô, cả khi bị đại lão trong cả lĩnh vực làm giả số liệu làm liên lụy đến cũng không bằng lòng buông bỏ phương hướng nghiên cứu của mình... Hoắc Lãng không cần phải nghĩ cũng đoán được, lần này cô càng sẽ không dễ dàng bỏ qua kế hoạch quan sát học tập, chắc chắn sẽ nghĩ được cách mới thôi.
Nhưng Hoắc Lãng lại không hề phát hiện ra, từ đầu đến cuối anh đều không nghĩ đến chuyện để cho Nhan Tô Tô đi quan sát người khác.
————————————————
Sáng sớm ngày hôm sau, quả nhiên Nhan Tô Tô đã chống cằm ngồi ngoài