Bùi Phương dẫn Nhan Tô Tô đi đến phòng tập diễn, đáp lại trước yêu cầu mãnh liệt của Tôn Hiểu Bác, Hoắc Lãng trực tiếp mở loa ngoài của điện thoại.
Đầu kia gần như là không thể chờ được mà gào to: "Nhan Tô Tô! Cô ở trước mặt truyền thông nói bậy bạ cái gì vậy! Vì sao cô vắng mặt tại buổi gặp mặt fan cô thành thật giải thích cho tôi! Vậy mà còn dám nói dối! Cô có muốn tham gia tuyển chọn nữa hay không vậy? !"
Tôn Hiểu Bác vừa nghe, thấy người đại diện trước kia của Nhan Tô Tô thực sự không biết xấu hổ, hắn đang muốn mở miệng mắng lại đối phương, thì ngón tay của Hoắc Lãng đã thoải mái quẹt một cái, điện thoại đã bị anh ngắt kết nối rồi.
Tôn Hiểu Bác: ? ? ?
Tôn Hiểu Bác giận: "Cậu cúp máy làm cái gì chứ? Cái loại rác rưởi này không mắng lại hắn thì còn để cho hắn về ăn tết sao!"
Hoắc Lãng bình tĩnh nói: "Mắng hắn làm cái gì? Không thấy mệt à."
Điện thoại di động lại vang lên, Hoắc Lãng đảo mắt ý bảo Tôn Hiểu Bác yên tâm chớ vội nóng nảy rồi anh mới nhận cuộc gọi.
Giọng nói trong điện thoại đầy tức giận: "Nhan Tô Tô có phải cánh của cô cứng cáp rồi hay không! Tưởng là tôi rời khỏi công ty là sẽ không dám làm gì cô phải không! Vậy mà dám cúp điện thoại của tôi? Người nào cho cô gan như vậy! Tôi nói cho cô biết! Tôi có thể làm cho cô không thể làm gì được ở trong giới giải trí!"
Lần thứ hai Hoắc Lãng tắt điện thoại.
Điện thoại di động vang lên lần thứ ba, bây giờ Hoắc Lãng để tiếng chuông vang lên khoảng bốn mươi giây mới nhận cuộc gọi, Tôn Hiểu Bác đã bắt đầu tò mò, đến cùng là tên Hoắc Lãng này này muốn làm gì chứ?
Bây giờ, khẩu khí của người đại diện trước đây có vẻ dịu đi rất nhiều: "Tô Tô, lần này cô đụng phải cái hố quá lớn rồi, cho nên tôi mới tức giận như vậy. Cô thử nghĩ lại trước đây khi ở công ty, tôi đã từng như vậy chưa?
Lúc này cô thật sự làm hơi quá đáng rồi, mọi chuyện của cô ở trong phòng phát trực tiếp đều đã lên hot search, chủ nhiệm Hoàng bên chương trình rất là giận dữ, tôi không muốn bởi vì việc này mà ảnh hưởng tới cô, cô nhất định phải biết mối quan hệ giữa lợi hại ở trong đó, cô xem có thí sinh nào ồn ào với chương trình mà cuối cùng có được cái gì tốt không?
Tuy nhiên hiện tại tôi không phải là người đại diện của cô, nhưng tốt xấu gì cũng đã hợp tác một thời gian, tôi cũng chỉ vì suy nghĩ cho cô thôi Tô Tô à, cô nghe tôi khuyên một lần đi. . ."
Bây giờ, Hoắc Lãng không cúp điện thoại nữa, thẳng cho tới khi bên kia lấy tình để làm cảm động nói rõ cho người khác thấy lợi và hại đến miệng đắng lưỡi khô, Hoắc Lãng mới bình tĩnh nói: "Tôi là Hoắc Lãng, bảo Hoàng Đào tới tìm tôi nói chuyện."
Sau đó lần thứ ba cúp điện thoại.
Nghĩ tới người đại diện ở đầu bên kia phản ứng như vậy, quả thực Tôn Hiểu Bác muốn cười ra tiếng, xứng đáng!
Nhưng mà, Hoàng Đào? Lúc này Tôn Hiểu Bác mới kịp phản ứng, đây không phải chủ nhiệm Hoàng của chương trình tuyển chọn kia sao?
Vì sao Hoắc Lãng muốn tìm đối phương?
Tôn Hiểu Bác tỉnh táo lại, đột nhiên phát hiện, tuy người đại diện này nói hầu hết đều là c*t chó, nhưng có một câu nói cực kỳ có đạo lý, thí sinh cùng chương trình xé X, quả thật rất ít có kết cục tốt. Khi ở trong phòng phát trực tiếp, mặc dù vì Nhan Tô Tô thông minh nên mâu thuẫn mới dịu đi, nhưng mà thật ra mâu thuẫn vẫn chưa có biến mất, nói không tốt, nếu mâu thuẫn trở lên gay gắt, thì cũng gây bất lợi đối với Nhan Tô Tô.
Hoắc Lãng cúp máy của người đại diện kia ba lần đều là muốn gây áp lực tâm lý cho đối phương mà thôi, chứ từ đầu tới cuối Hoắc Lãng cũng không muốn lãng phí thời gian trên người đối phương mà chỉ muốn giải quyết mâu thuẫn với người chủ trì đứng ở phía sau - - vị chủ nhiệm Hoàng kia mà thôi.
Mọi người sợ hãi bị từ chối, đặc biệt người mà từng coi bạn lại người đó là một người kém cỏi, kỳ thật thời điểm đối phương bị áp chế tâm lý thì đã bị Hoắc Lãng điều khiển hết rồi, không e ngại Hoắc Lãng là điều không thể, Hoắc Lãng đã lợi dụng cách áp chế tâm lý này vô cùng thuần thục.
Quả nhiên, cách khoảng mười phút sau, điện thoại Nhan Tô Tô vang lên, nhưng lại là một dãy số lạ.
"Đại diện Hoắc, tôi là Hoàng Đào." Giọng điệu của chủ nhiệm Hoàng cực kỳ bình tĩnh, hoàn toàn không nghe ra được giọng điệu âm độc ở trong bữa tiệc ngày hôm trước: "Trước kia thí sinh Nhan Tô Tô cùng với chương trình có một chút hiểu lầm, anh xem nếu không thì chúng tôi sẽ sắp xếp cho cô ấy buổi đặc biệt. . ."
Hoàng Đào rất là có thành ý, vì để bù lại ngăn cách giữa hai bên mà ở trong chương trình Nhan Tô Tô có thể được ưu tiên, dù sao, bây giờ đề tài về cô đang rất hot, trong giới giải trí này là một nơi thực tế như vậy đó.
Hoắc Lãng lại ngắt lời của hắn nói: "Chủ nhiệm Hoàng, chúng tôi có hai yêu cầu: Thứ nhất, chương trình phải công khai đính chính Hiểu lầm, giải thích rõ ràng lý do cô ấy vắng mặt là do không nhận được thông báo, sai lầm không phải là do cô ấy."
Nhan Tô Tô là người mới, nhìn theo sự phát triển lâu dài, sau lưng đeo thanh danh "Chơi lớn" quả thật rất bất lợi, không biết lúc nào sẽ bị lục ra để công kích, mà để cho chương trình đứng ra giải thích không nghi ngờ gì là muốn xóa tất cả nguồn gốc tiêu cực ảnh hưởng tới Nhan Tô Tô.
Hoàng Đào có chút ngoài ý muốn, vào lúc này mà Hoắc Lãng lại nhắc tới đề nghị như vậy, căn bản không phải là không biết cái gì chỉ là một thiếu gia nhà giàu tùy ý mua một công ty đại diện để chơi đùa. . . Nhan Tô Tô vừa mới lên hot search, những lưu lượng hiện có là giá trị lớn nhất của cô, cũng là thời điểm cô cực kỳ có quyền nói chuyện; trong lời nói của Hoắc Lãng đã để lại một đường sống, chỉ giải thích là Nhan Tô Tô không có sai, cũng không nói nhất định phải để cho chương trình ra mặt giải thích, tới gánh vác sai lầm này. Đây là sự khác biệt lớn nhưng mà Hoắc Lãng lại nắm bắt cực kỳ chuẩn xác, rõ ràng đối phương nắm bắt rất rõ quy tắc ở trong giới.
Đối với người ở trong vòng này thì cũng không cần phải nói cái gì ngoài vòng, chuyện này có lợi đối với Nhan Tô Tô nhưng cũng không gây tổn thất nào cho chương trình.
Chỉ nhiệm Hoàng trầm mặc trong chốc lát rồi trả lời: "Được."
Hoắc Lãng: "Thứ hai, cô ấy muốn rời khỏi "Tuyển chọn nhân tài", hơn nữa hi vọng nhận được sự chúc phúc của tổ tiết mục."
Chủ nhiệm Hoàng nói rất quả quyết: "Điều đó là không có khả năng."
Nhan Tô Tô có ý muốn rời khỏi chương trình, thì bản thân cô ấy đã vi phạm hợp đồng, nhưng lại muốn chương trình chúc phúc, nghĩa là cô không những có thể vứt bỏ chương trình, mà còn không có bị một chút ảnh hưởng nào có thể tiếp tục cuộc đời diễn nghệ của mình.
Chủ nhiệm Hoàng nói trắng ra một cách đơn giản: "Chương trình cùng với thí sinh là giúp đỡ lẫn nhau, nếu như thí sinh mới có một chút danh khí đã có ý muốn vứt bỏ chương trình vậy thì cuối cùng chương trình tuyển chọn được cái gì chứ? Đại điện Hoắc, thí sinh cùng chương trình hợp tác thì cùng có lợi, nếu muốn xé thì chỉ tiện nghi cho những phóng viên giải trí kia mà thôi, đối với thí sinh Nhan Tô Tô cũng không có một chút ích lợi gì, anh cảm thấy sao?"
Câu cuối cùng là sự thật, nhưng cũng là đang uy hiếp.
Bất luận là như thế nào, thí sinh cùng chương trình xé X, cho dù kết