Ôn Yến vừa từ kí túc đi đến cửa hàng, phát hiện có một cái xe mui trần đang đi theo sau lưng mình nãy giờ. Cô tò mò mà quay đầu, vừa lúc liền thấy Lục Thiên Mạch đang ngồi trong xe, cười hì hì nhìn cô.
Hôm nay là chủ nhật, người này như thế nào rảnh rỗi như vậy?
Ôn Yến chỉ nhìn thoáng qua, ngay lập tức thu hồi ánh mắt.
"Này, Ôn Yến, cậu đừng đi a, tôi tìm mãi mới thấy cậu" Lục Thiên Mạch bước xuống xe, tiến lên hai bước liền bắt được cánh tay cô.
"Tìm tôi?" Cô gái nhỏ vẻ mặt kinh ngạc, ngốc ngốc hỏi.
"Đương nhiên, hôm nay chủ nhật, cùng tôi đi ra ngoài chơi được không?"
Ôn Yến rút tay của mình về "Cậu năm nay mười sáu tuổi."
Ngụ ý còn chưa có thành niên, bằng lái cũng chưa lấy, tôi mới không dám ngồi xe của cậu.
"Cậu,được được được, thế thì chúng ta đi bộ trong trường học nói được không?" Lục Thiên Mạch bĩu môi. Cô gái này cũng quá nguyên tắc, thật giống anh cậu, lão cổ hủ.
"Không được, tôi hôm nay phải làm thêm, hơn nữa tôi không có chuyện gì để nói với cậu" Ôn Yến xoay người, làm lơ con khỉ đang nhảy nhót bên cạnh, đi bộ tới cửa hàng. Lục Thiên Mạch lái xe đuổi theo sát cô. Tới quán liền đỗ xe gần đó, ngồi dính cứng ngắt vào ghế không chịu đi.
"Cậu còn không đi tôi sẽ khoá cửa đó, đã tới giờ tan làm rồi."
"Không đi, trừ phi cậu đồng ý với tôi một điều kiện."
"Nói thử xem?"
Ôn Yến nghe xong Lục Thiên Mạch nói, kinh ngạc hỏi lại.
"Cái gì, kêu tôi về sau mỗi buổi tối dạy cho cậu học bổ túc?"
"Cậu không biết tôi lúc này thi đầu vào có bao nhiêu thảm, thứ hạng năm trăm, ba của tôi cũng hạ tử lệnh cho tôi, nói tôi lần sau thi tháng còn như vậy, liền hủy bỏ tiền tiêu vặt của tôi, cái này sao được? Tôi biết, cậu đứng nhất toàn trường, học bù khẳng định có một tay đúng hay không, dù sao ngày thường cũng không chiếm thời giam đọc sách của cậu, liền mỗi tối đi, một giờ một trăm đồng thế nào?"
Lục Thiên Mạch hưng phấn đề nghị.
Phải biết rằng đây chính là chủ ý hắn nghĩ ra được, vừa thấy phát sóng trực tiếp Ôn Yến kết thúc làm thêm lúc bảy giờ hắn đã nảy ra linh cảm này.
Nghe vậy, Ôn Yến sửng sốt một chút, như thế thu nhập không tồi, chỉ là tưởng tượng đến phải đối mặt với tên ngốc này, trên mặt cô liền không khỏi lộ ra một tia chần chờ.
"Ai nha, đừng do dự, được rồi, liền quyết định như vậy! Buổi tối tôi kêu tài xế nhà tôi lại đây đón cậu, đến lúc đó vừa lúc bắt đầu khóa thứ nhất của chúng ta a!" Lục Thiên Mạch như vậy căn bản là chưa cho cô bất luận cơ hội do dự gì, ngay lập tức thay Ôn Yến hạ quyết định, sau đó đứng dậy hướng cô chớp chớp mắt, liền lập tức xoay người đi ra ngoài.
"Này."
Ôn Yến đứng dậy vừa định đuổi theo trước, lại phát hiện có khách bước vào.
Cuối cùng không có biện pháp, cô cũng chỉ còn cách trở lại quán, cau mày lẩm bẩm.
"Học bổ túc sao?"
Nhưng cô lại thật sự cần số tiền này, cho nên buổi tối 7 giờ rưỡi, Ôn Yến chuẩn bị, sau khi tan làm ngồi xe tới Lục gia.
Xxe ngừng lại trước một ngôi biệt thự, vừa xuống xe, liền nhìn đến một nam sinh mặc thường phục đang đứng chờ cô.
"Ôn Tiểu Yến" Cậu ta hô loạn tên cô. Ôn Yến nhíu mày không vui, vội vã chạy tới "Cậu có hai tiếng, đừng chậm trễ, hơn mười giờ tôi phải về kí túc"
"Được được, đều tuỳ cậu phân bố."
Nhưng hùng tâm tráng chí như vậy, rất nhanh