Mấy ngày nữa là tới năm mới, không khí trên đường cũng ồn ào tấp nập hơn rất nhiều. Cho dù cuộc sống khó khăn nhưng ngày vui như vậy sắp đến, ai nấy khó tránh khỏi hưng phấn chờ đợi. Những người không có nhiều tiền cũng cố gắng hào phóng một lần, mua sắm một số hàng tết, chứ đừng nói là những gia đình có tiền, từ nửa tháng trước đã bắt đầu chuẩn bị.
Thịt lợn mới được mổ ra, lóc xương cắt thành từng khối lớn, dùng muối trộn với hoa tiêu ớt... các loại gia vị muối trong vài ngày sau đó đem đi hun khói, trở thành thịt hun khói. Thịt muối như vậy có thể bảo quản một năm.
Ngoài thịt muối hai chị em còn làm lạp xưởng. Ruột heo được xử lý sạch sẽ, lấy phân nửa thịt nạc phân nửa lượng mỡ băm nhuyễn trộn với rượu, đường, hoa tiêu cùng các loại gia vị cho đều rồi nhồi vào phần ruột, cột thành từng khúc cho lên giá cùng với thịt muối mà hun khói. Ruột phải chọn loại ruột già, loại này rất khó làm sạch, phải dùng dầu hạt cải để sơ chế, nhưng ăn vào giòn dai hơn là các loại khác, sai người ăn cảm thấy rất thích thú.
Công việc đúc lạp xưởng này cũng có kỹ xảo. Phải để lòng non vào trong ống tre, sau đó đổ nước ấm vào, tráng lòng một lượt, rồi vén đầu sợi lòng ra miệng ống tre, tiếp đó đúc thịt, đúc thêm ít thịt vào thì sợi lòng sẽ dài hơn một chút.
Sau khi đúc lòng xong thì bắt đầu chia khúc. Công việc này thực ra còn rắc rối hơn đúc thịt. Phải điều chỉnh mức độ lỏng chặt của lạp xưởng, chặt cũng không được vì lạp xưởng sẽ dễ vỡ, lỏng cũng không được vì sẽ dễ rỗng.
Thịt muối và lạp xưởng được làm xong, Ôn Yến treo lên thanh gác bếp. Một năm bốn mùa bếp lò lúc nào cũng nổi lửa nên có thể bảo quản được khá lâu.
Lạp xưởng phải treo lên để gió thổi đến hong khô nước, quá trình đó có lẽ phải cần hai tới ba ngày. Còn thịt hun khói rắc rối hơn một chút, thời gian ướp cần dài hơn, nếu không muối sẽ không ngấm.
Thời gian làm thịt hun khói không thống nhất với thời gian làm lạp xưởng, còn mang tới chút phiền phức, vì lúc hun thịt phải hun hai lần.
Nhưng hương vị thịt muối khác hoàn toàn thịt heo tươi, vị mặn mặn lại hơi cay, vô cùng tốn cơm.
Su hào xào thịt lợn muối rất được yêu thích. Su hào phơi khô được cất trong vại, lấy ra cắt thành từng miếng rồi xào với thịt muối. Su hào khô đã bốc hết hơi nước nên dai dai, thấm hương vị thịt lợn muối thật sự là mỹ vị.
Còn lạp xưởng sau khi hun khói, bề ngoài cũng không bắt mắt nhưng hương vị lại tuyệt hảo, có mặn có ngọt. Đem cắt thành từng miếng rồi chiên trong nước, miếng lạp xưởng lóng lánh hòa quyện phần thịt và mỡ ở bên trong, thật tuyệt diệu.
Bữa cơm đoàn viên, nhà họ Ôn chỉ có hai chị em nhưng bàn ăn rất thịnh soạn, không thiếu một món nào.
"Bố mẹ, Tiểu Kỳ, năm mới vui vẻ" Ảnh của bố mẹ Ôn được đặt trên ghế.
Bàn ăn bốn người rất vui vẻ.
"Năm mới vui vẻ, bố mẹ, chị" Ôn Vĩ Kỳ gắp một cái đùi gà chiên giòn cho cô, tươi cười "Chị, mau ăn."
"Em cũng mau ăn" Ôn Yến gắp lại cho cậu một món khác "Năm mới tuổi mới, Ôn Vĩ Kỳ, phải cố gắng học tập, rõ chưa?"
"Dạ rõ" Ôn Vĩ Kỳ ngoan ngoãn nghe lời "Chị, ăn bánh chẻo."
"Được, em trai ngoan."
"Lát nữa nhớ cúng cho tôi một ít" Tiểu Kiều chép chép miệng, muốn ăn đống thức ăn thơm ngon này.
[Em có bùa, chỉ cần dán vào người, chị có thể biến thành thực thể trong một quãng thời gian ngắn]
Bạch Bạch cực kì dại gái tung quà ra.
"Thật không?" Tiểu Kiều và Ôn Yến ngạc nhiên.
"Sao ạ?" Ôn Vĩ Kỳ ngơ ngác nhìn cô. Ôn Yến biết mình lỡ miệng, lập tức lãng sang vấn đề khác.
"Không, không có gì"
Ăn uống xong, đợi Ôn Vĩ Kỳ hoàn tất rửa chén, Ôn Yến dặn Bạch Bạch và Tiểu Kiều cẩn thận, ăn lén đừng để em trai cô phát hiện rồi trở về phòng.
Ôn Yến vào phòng vệ sinh, ngắm khuôn mặt mình trong gương.
Cô đã hạn chế ăn đồ dầu mỡ, buổi sáng thì dậy sớm chạy bộ, cân nặng đã nằm trong tầm kiểm soát.
1m69 nặng bảy mươi tư kg, mặc đồ xem ra cũng tạm ổn rồi.
Tâm tình vui vẻ, Ôn Yến rửa mặt, lấy kem trong hộp thoa đều rồi đi ra phòng khách, tiếp tục xem đêm Gala mừng năm mới của đài truyền hình Trung ương Trung Quốc CCTV.
Chương trình