Buổi trưa như mọi khi, một nhóm ba người Ôn Yến, Ôn Vĩ Kỳ và Đặng Dương thường ngồi ở nhà ăn dùng bữa với nhau. Hôm nay còn có thêm mấy người F4 mặt dày tới ăn cùng.
Bảy người theo thứ tự ở bên cái bàn trong nhà ăn.
Lý Húc Dương ngồi ở đối diện Ôn Yến, bên cạnh cậu ta là Lạc Tư Ngôn, tay trái tay phải cô phân biệt ngồi Lục Thiên Mạch cùng Ôn Vĩ Kỳ, còn sót lại Đặng Dương và Lục Thiên Hàng người không có gì cho nên ngồi ở vị trí trong góc hẻo lánh nhất, chống cằm nhìn về phía cây dã hương ngoài cửa sổ, làm như đối với phát sinh hết thảy trong phòng đều không chút nào quan tâm.
Đặng Dương đờ mà ngồi, động cũng không dám động, bên cạnh có vài bạn học cũng là lại đây ăn cơm ngồi cách bọn họ rất xa, ngẫu nhiên đưa tới ánh mắt mang theo một cổ như có như không cực kỳ hâm mộ, xen lẫn nhè nhẹ một chút xem náo nhiệt vui sướng khi người gặp họa, có thể nói cực kỳ phức tạp.
Mẹ nó, đám người này truy gái, vì sao lại liên lụy tới cậu?
Nếu được thì cậu đã chuyển sang trường nữ sinh học cùng với Tiểu Thiên Kỳ bé bỏng lâu rồi, còn hơn đối diện với mấy cái mặt thối của đám nam sinh này.
Nếu không có phát sóng trực tiếp thứ này tồn tại, Ôn Yến dám khẳng định, thấy một màn này nữ sinh toàn trường tuyệt đối sẽ tìm một cơ hội xé xác cô.
Trước mặt là Lý Húc Dương đang nhỏ giọng mà hướng người phục vụ đứng ở một bên gọi món ăn, cô gái kia buông nước trà, cầm lấy thực đơn, nhướng mày nhìn thoáng qua Ôn Yến bằng ánh mắt cười dịu dàng liền đi ra ngoài.
Bạch Bạch khinh thường [Đoán không lầm thì đây là fan não tàn của chị gái nhỏ]
Trong trường học tất cả cửa hàng cơ bản đều là học sinh trong trường học tự mình gánh vác, dù sao đều là một đám kẻ có tiền, muốn làm cái cửa hàng nhỏ vẫn là dư dả, vui vẻ liền chính mình lại đây chơi, không vui trực tiếp kêu cha mẹ phái người qua đây giúp đỡ, về sau đây cũng coi như là bọn họ một cái kinh nghiệm nhỏ gây dựng sự nghiệp.
Dù sao trường học không thiếu tiền, cũng không cần đem mấy thứ này tất cả đều thuê đi ra ngoài kiếm tiền, dùng để lấy lòng đám tiểu tổ tông này vừa lúc.
Người vừa mới nhướng mày nhìn mình, Ôn Yến liếc mắt một cái liền nhận ra người phục vụ đó vừa lúc là cô gái Tích Vy lần trước. Đối phương quá mức nhàm chán, lại muốn nhìn thấy phát sóng trực tiếp hiện trường đầu tiên, liền tự mình ra trận.
Ôn Yến để ý thấy nữ sinh kia trong mắt nhìn mình đầy thù hận, tay châm nước trà nóng hổi đó ngay tại trước mắt của mình một hồi trái một hồi phải, thanh âm của hai tên nam sinh bên cạnh còn đang vờn qua vờn lại.
Mà cô ta tiện tay buông xuống bình trà kia liền thành trọng tâm Lục Thiên Mạch cùng Lý Húc Dương hai tên quỷ ấu trĩ này tranh chấp, xem tư thế dường như là muốn châm trà cho cô, nhưng ai cũng không muốn buông tay, này liền làm cho hai người cùng nhau nắm lấy quai ấm trà sứ trắng, cướp tới cướp đi.
"Cho mình, mình tới trước!"
"Không, mình muốn nó!"
Mắt thấy