\#13
Tạch...
Suốt ngày hôm nay, Mễ An chỉ ở nhà chơi đùa với cục bông nhỏ này. Được nghỉ cũng chán thật, khi cô chẳng có bạn bè để đi chơi như bao người khác.
Tối...
Lăng Thượng Hàn mệt mỏi về tới nhà, Mễ An đang ôm cục bông nhỏ ngủ trên sofa. Hắn bước lại gần lay cô dậy.
\- An An!
Mễ An bị gọi dậy, cô nheo mắt nhìn Lăng Thượng Hàn. Tối rồi hả, cô ngủ quên lúc nào không hay.
\- Anh về rồi à? Anh nhìn con cún này có đáng yêu không?
Mễ An giơ Ve lên trước mặt Lăng Thượng Hàn khiến hắn đen mặt, con vật gì đây mà toàn lông?
\- An An, mau vứt nó đi.
Lăng Thương Hàn bật dậy, hắn trước giờ rất ghét nuôi thú cưng, vậy mà Mễ An lại dám đem con vật nhỏ này về nhà. Lăng Thượng Hàn tức đen mặt.
\- Hơ, nó đáng yêu thế sao anh lại bảo em vứt nó?
Mễ An nhất quyết không chịu, cô ôm con cún nhỏ chạy vào phòng mình đóng rầm cửa lại. Lăng Thượng Hàn cũng tức, cô không biết hắn rất ghét thú cưng sao, vậy mà còn dám đem về.
Cả hai chiến tranh lạnh vì một con cún nhỏ.
Hai ngày sau bắt đầu đi học trở lại. Lăng Thượng Hàn và Mễ An cũng chẳng khá lên. Sáng sớm Mễ An đã dậy và đi học trước Lăng Thượng Hàn.
Đang ra đến cửa nhà thì cô cũng thấy Hàn Thương đang chuẩn bị đi học. Hết kì nghỉ Hàn Thương lập tức quay lại để tới trường.
\- Mễ An!
Mễ An bị Hàn Thương gọi lại, cô đành chạy tới chỗ cậu ta.
\- Cậu chăm sóc Ve tốt chứ?
\- Đương nhiên.
Thậm chí vì nó mà cô và Lằn Thượng Hàn chiến tranh lạnh đây này. Cái tên Lăng Thượng Hàn này rõ ích kỉ, nuôi thú cưng cũng cấm. Đã thế còn không chịu làm hòa với cô, hại cô phải chiến tranh lạnh với hắn.
\- Được rồi, tôi sẽ đãi cậu 1 bữa. Đi theo tôi.
Hàn Thương chỉ vào chiếc xe đạp của mình ý bảo Mễ An ngồi vào sau. Cậu sẽ đưa cô tới một quán ăn sáng, giờ cũng còn sớm.
\- Sao cậu biết tôi chưa ăn gì?
Mễ An ăn ngon lành, quán này đúng là rất ngon nha.
\- Vì bụng cậu kêu.
Hàn Thương lạnh nhạt nói. Lúc này đây Mễ An không còn từ gì để miêu tả, xấu hổ quá. Vì tối qua tới giờ cô còn chưa ăn gì.
Trường học....
Lăng Thượng Hàn tâm trạng rất không tốt, toàn thân hắn tỏa ra sát khí khiến đàn em cũng phải sợ. Sáng nay hắn đã thấy cô leo lên xe đạp của Hàn Thương rồi, giờ còn thấy cả hai vui vẻ bước vào trường.
Đám đàn em bên cạnh im lặng không ai dám mở miệng. Có thể thấy rằng Lăng Thượng Hàn rất tức giận.
Mễ An đang nói chuyện cùng Hàn Thương mà cảm giác như ai đó đang nhìn mình bằng ánh mắt giết người. Cô đảo mắt nhìn xung quanh nhưng không thấy ai cả.
\- Sao thế?
Hàn Thương thấy biểu cảm của cô không được tốt lắm liền hỏi, Mễ An xua tay:
\- Không có gì đâu, tôi lên lớp trước đây.
Mễ An bước vào lớp, lúc này lớp đang ầm ầm bàn tán cái gì đó, vừa thấy cô bước vào thì chỉ chỉ.
\- Lại là Mễ An!
\-