\#26
Cả ba người Mễ An, Hàn Thương và Tư Cầm cùng nhau ra một quán đồ ăn vặt. Dù hai người còn lại không muốn đi nhưng vẫn bị Mễ An lôi đi cho bằng được.
Cho tới giờ Mễ An vẫn phải trú tạm tại nhà Hàn Thương mà, về nhà cũng chỉ nhìn mặt tên Hàn Thương này thôi. Vì thế bây giờ đi ăn chút cũng không sao.
Tư Cầm từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ ăn mấy đồ ăn ở quán KFC như này, khi nhìn thấy đùi gà KFC được bưng ra, cô không khỏi nhíu mày.
Mễ An rất để ý ánh mắt Tư Cầm, thấy cô ấy có chút khó chịu nên đành lên tiếng:
\- Ngon lắm, cậu ăn thử đi!
Mễ An xé một miếng gà thơm phức giơ lên trước mặt Tư Cầm, nhưng cô ấy quay mặt đi tỏ vẻ khó chịu:
\- Không ăn!
Hàn Thương ngồi đối diện cũng không ăn, cậu ta là thiếu gia nhà giàu từ nhỏ tới lớn có ăn mấy thứ này bao giờ đâu? Chắc chỉ có dân thường như Mễ An chịu ăn thôi...
Mễ An chợt nhận ra hai người Tư Cầm và Hàn Thương có điểm tương đồng giống nhau, lẽ ra không nên rủ họ tới quán KFC này. Chỉ có cô là dân quèn!
Cô hụt hẫng ăn một mình, nhưng mà khi cô đang ăn thì đột nhiên Tư Cầm cử động. Cô ấy cũng cầm đùi gà lên và cắn một miếng giòn mềm. Quả thật rất thơm, Tư Cầm không phủ nhận.
Thế là Tư Cầm tiếp tục ăn, mặc cho Mễ An ngồi bên cạnh bất ngờ. Cô ấy chịu ăn rồi nha, haha. Quả thật mùi thơm phức của gà rán ai mà cưỡng lại được.
Hàn Thương cuối cùng cũng ăn, Mễ An cảm thấy buồn cười mà nhìn hai người họ cười ha hả. Nói thật Tư Cầm và Hàn Thương cũng hợp nhau đó, nếu bọn họ là một đôi thì tốt quá mà.
Cả ba ăn rất nhiều, cuối cùng đến chiều tối ai nấy đều no bụng. Thanh toán xong, Hàn Thương nhanh chóng kéo tay Mễ An ra khỏi Tư Cầm:
\- Chúng ta về nhà thôi!
Tư Cầm lập tức nhíu mày, kéo lại tay Mễ An về phía mình. Cô lại lườm cho Hàn Thương một cái sắc lạnh:
\- Hai người sống cùng nhau sao?
Mễ An hơi ngơ ngác rồi cũng gật đầu, Hàn Thương cũng tỏ vẻ khó chịu:
\- Chúng tôi yêu nhau sống cùng nhau thì có gì lạ?
Thú thật cũng chỉ là Hàn Thương yêu thôi, Mễ An cô nhận lời là vì cô muốn quên Lăng Thượng Hàn, muốn thử tiếp nhận xem sao. Nhưng đến giờ cô không thể phát sinh được tình cảm với Hàn Thương, cô không yêu Hàn Thương.
Tư Cầm nhìn ánh mắt Mễ An, cô biết Mễ An có gì đó khó xử nên không thèm tranh cãi với Hàn Thương nữa.
Trước khi đi Tư Cầm có nói với Mễ An:
\- Dù gì cậu cũng là con gái, không nên sống chung với đàn ông như vậy. Nếu không ngại thì có thể dọn ra ở cùng tôi!
Tư Cầm nói rồi bỏ đi, lời nói của Tư Cầm, Mễ An cảm thấy vô cùng ấm áp. Thật ra ngay từ lâu cô không muốn ở cùng Hàn Thương rồi, cậu ta là một người