\#36
\- Tan học anh tới đón em!
Lăng Thượng Hàn hôn cô xong rồi mới lưu luyến buông cơ thể mềm mại của cô ra. Hành động của hắn vô cùng dịu dàng khiến trái tim cô cứ liên tục nhảy nhót.
Mễ An khuôn mặt hơi ửng hồng, cô cắn nhẹ môi rồi gật đầu. Có phải là khoảng cách của cô và Lăng Thượng Hàn dần biến mất rồi không? Chính bản thân cô cũng không rõ nữa, mọi chuyện đến với cô thật quá đột ngột. Y như một giấc mơ vậy.
Lăng Thượng Hàn thích thú nhìn khuôn mặt nhỏ của cô ửng hồng vì xấu hổ. Nhìn bóng dáng cô xa dần, hắn mới rút điện thoại ra gọi cho trợ lí Giang Kiên:
\- Giải quyết chuyện của Vân Đan đi, nói tôi sẽ ở lại nước. À đúng rồi, sắp xếp cho tôi gặp bác sĩ tâm lí tốt nhất!
\- Vâng thưa Lăng tổng!
Trường học.....
Mễ An hôm nay tâm trạng rất vui vẻ đến trường, đúng rồi cô phải nói chuyện với Hàn Thương cho rõ mới được. Lăng Thượng Hàn, người mà Mễ An yêu hiện đã trở về rồi cơ mà!
Hàn Thương lúc này cũng vừa mới tới, cậu ta đi sau lưng Mễ An. Nhìn thấy Hàn Thương, Mễ An dừng lại quay sang cậu ta nghiẻm túc nói chuyện.
Nhưng mà lúc này đầu óc cô hỗn loạn quá, không biết từ chối Hàn Thương thế nào cho hợp lí nữa.
\- Mễ An! Cậu có chuyện muốn nói sao?
Hàn Thương nhìn thấy Mễ An đang chần chừ gì đó liền lên tiếng thúc giục. Cậu ta kiên nhẫn nhìn cô:
\- À...không có gì.
Mễ An không biết nên từ chối thế nào, thôi để mai tính sau. Đầu óc cô vì Lăng Thượng Hàn mà trở nên hỗn loạn như vậy, còn đâu thời gian mà nghĩ ra câu văn để từ chối Hàn Thương cơ chứ?
Chuyện này, cô vẫn nên hỏi ý kiến Tư Cầm xem sao.
Mễ An chạy vào lớp trước, đằng sau là Tư Cầm và Hàn Thương. Ngày chủ nhật hôm qua, Hàn Thương đã tới làm phiền và nhìn thấy cái không nên thấy. Thật đáng ghét.
Tư Cầm không phải là người dễ xấu hổ ngại ngùng giống như Mễ An, trải qua sự việc sáng hôm qua chỉ càng khiến cô chán ghét Hàn Thương hơn mà thôi. Đúng rồi, cô phải cảnh cáo Hàn Thương lần cuối nữa:
\- Hàn Thương, tôi biết cậu thực sự thích Mễ An. Nhưng mà cậu cũng biết rõ tình hình rồi dấy, với lại Lăng Thượng Hàn trở về rồi.
Tư Cầm lạnh lùng liếc nhìn Hàn Thương không chút cảm tình nào. Còn Hàn Thương thì hơi bất ngờ một chút, chẳng phải Lăng Thượng Hàn sẽ đi 2 năm sao? Tại sao lại về sớm như vậy chứ?
Còn nữa, Tư Cầm quen biết Lăng Thượng Hàn sao. Chẳng nhẽ vì Tư Cầm thích Lăng Thượng Hàn nên mới vì Lăng Thượng Hàn mà bảo vệ Mễ An như vậy ư?
Hàn Thương sự suy nghĩ rồi nối theo logic. Cũng khá hợp lí đấy chứ, cậu ta nhìn Tư Cầm rồi lên tiếng:
\- Cậu thích Lăng Thượng Hàn sao?
\- Rồi cậu muốn nói gì?
Tư Cầm không hề phủ nhận, anh họ của cô cô không thích, chẳng nhẽ lại ghét sao? Thật là buồn cười, cái tên Hàn Thương này xảo quyệt lắm cơ mà. Thật không