\#53
Lăng Thượng Hàn từng chút tửng chút một kích thích cơ thể nhỏ bé của Mễ An, hắn nhẹ nhàng từ vùng xương quai xanh rồi tiến tới ngực cô, đi đến đâu cũng để lại những dấu hôn ửng đỏ. Lăng Thượng Hàn tiến tới hôn lên eo thon thả của cô, chắc hắn không hề biết nơi này đã từng mai thai một đứa con.
Mễ An ưỡn người lên, cô khó nhọc mà thở dốc. Hắn đang hôn lên bụng cô, rồi dần dần tiến xuống bên dưới. Mễ An cô thật không chịu nổi nữa, toàn thân cô khắp nơi đều ngứa ngáy khó chịu.
Chiếc áo tắm được cởi bỏ ra cũng là lúc cơ thể Mễ An không còn một mảnh vải nào che đậy, từng bộ phận trên cơ thể cô cứ bị kích thích bởi cái chạm thật nóng bỏng của Lăng Thượng Hàn.
Lăng Thượng Hàn nhẹ nhàng tách hai chân cô ta, ánh mắt hắn chợt dừng lại tại nơi tư mật của người con gái, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên một đường cong hoàn hảo. Mễ An ngại ngùng đỏ mặt, ngay lúc này cô chỉ muốn cầm cái gì đó che đậy thân thể trần trụi của mình lại mà thôi...
Đột ngột Lăng Thượng Hàn cúi xuống ngậm lấy nụ hoa đang run rẩy kia, cả cơ thể Mễ An cũng run rẩy theo. Lúc này này cô còn đang ngượng đỏ mặt thì nhanh chóng phải tiếp nhận nụ hôn từ Lăng Thượng Hàn.
Lăng Thượng Hàn đẩy lưỡi mình vào bên trong khoang miệng cô rồi hôn cô một lúc, hắn buông cô ra và nhìn cô bằng ánh mắt nhu tình.
\- Em cảm thấy mùi vị của bản thân thế nào?
Mễ An mặt càng đỏ hơn nữa, lập tức cô quay sang chỗ khác. Biến thái!
Lăng Thượng Hàn mỉm cười như không rồi cúi xuống giải phóng cậu nhỏ của mình đã sớm căng cứng. Hắn cười xấu xa rồi nhanh chóng tiến vào trong cô.
\- Aaa....
Đã cùng hắn làm chuyện này bao nhiêu lần rồi, nhưng Mễ An cô vẫn không thể chịu nổi sức mạnh khủng khiếp của hắn. Vừa tiến vào thôi, dưới thân cô đã truyền lên từng đợt đau đớn. Chỗ dưới của cô vô cùng khít chặt, do khi sinh con xong ba năm nay cô chưa từng qua đêm với ai cả. Ngay cả Hàn Thương.
Lăng Thượng Hàn nhìn khuôn mặt nhăn nhó của cô rồi chậm động tác lại, từ từ di chuyển nhẹ nhàng hơn. Cảm nhận được sự dịu dàng của hắn, trái tim cô thổn thức đập loạn nhịp.
Lăng Thượng Hàn lên xuống không ngừng trong cô, bàn tay hắn âu yếm mà vuốt ve hai trái đào đẫy đà của cô. Mễ An ngăn không cho bản thân mình phát ra tiếng rên rỉ, cô vẫn cắn chặt đôi môi mình khiến nó trở nên thật đáng thương.
Không biết hai người đã quấn quýt bao lâu nữa, chỉ biết là khi Lăng Thượng Hàn rời khỏi cơ thể Mễ An cũng là lúc Mễ An cô mệt mỏi thiếp đi rồi.
\*\*\*\*\*\*\*\*
Vân Đan cả đêm chờ mãi không thấy ai, cô ả vô cùng tức giận. Định