\#56
Sau vụ việc Lăng Thượng Hàn và Mễ An nhảy xuống vực tự tử, Lăng Hạo Minh rất kích động, ông ta vẫn không chịu chấp nhận sự thật là con trai mình đã chết. Dường như ông Lăng chỉ cả ngày uống rượu, không lo thế giới bên ngoài ra sao cũng không cần biết công ti mình đang lâm vào tình cảnh như thế nào.
Bác sĩ tâm lí nói ông ấy có thể đã bị điên. Vân Đan vô cùng hoảng hốt liền thu dọn đồ đạc để trở về Vân gia. Taxi rời khỏi Lăng gia, Vân Đan mới cầm điện thoại lên gọi cho mẹ:
\- Huhu mẹ ơi, giở con phải làm sao đây.
Đầu dây bên kia đã biết hết mọi chuyện xảy ra. Bà Vân bình tĩnh dặn dò con gái:
\- Giờ lập tức trở về Vân gia đi, đừng dính líu tới nhà họ Lăng nữa.
\- Vâng...ạ.
Nhà họ Lạc...
Sau khi biết tin Lăng Thượng Hàn cùng Mễ An nhảy xuống vực, ai nấy đều bàng hoàng. Lí quản gia vô cùng tức giận, trực tiếp đàn áp các lĩnh vực kinh doanh của tập đoàn Lăng thị. Lăng Hạo Minh giờ đã bị điên rồi, còn hơi đâu mà quản lí tập đoàn? Chỉ trong 3 tháng ngắn ngủi, Lăng thị tập đoàn hùng mạnh nhất nước đã sụp đổ.
Hàn Thương cũng vô cùng sốc, nhìn thấy con bé Tiểu Mễ ngày đêm trông chờ mami trở về, lòng anh đau như cắt. Khi sự việc xảy ra, Hàn Thương đã sốc trong vòng 1 tuần không ăn uống gì. Nhưng mà Tiểu Mễ đã khiến anh sống lại lần nữa, con bé hiện không có bố và mẹ nên vô cùng đáng thương.
Lạc gia giờ như nhà không chủ, Lí quản gia sau khi đàn áp Lăng thị xong đã nghỉ hưu, giao lại toàn bộ tài sản cho Hàn gia, mong Hàn gia có thể chăm sóc tốt cho Hàn Tiểu Mễ.
\- Baba ơi, bao giờ mami mới về nhà vậy? Chú kia mượn mami đi lâu quá rồi.
Hàn Thương mỉm cười hiền từ nhìn con bé, nó còn quá nhỏ để hiểu mọi chuyện. Với lại hiện giờ con bé cần một người mẹ nữa. Đột nhiên Tư Cầm từ đâu xuất hiện, cô ấy đứng từ xa ngắm nhìn cháu mình rồi dần dần bước tới:
\- Hàn Thương, tôi sẽ chăm sóc con bé. Nó là con gái của anh họ tôi.
"Anh họ" sao, Hàn Thương đầy bất ngờ nhìn Tư Cầm. Thì ra Lăng Thượng Hàn và Tư Cầm là anh em với nhau, thế mà trước kia Hàn Thương cứ nghĩ là Tư Cầm yêu đơn phương Lăng Thượng Hàn cơ chứ.
Hàn Thương không đồng ý để Tư Cầm đưa Tiểu Mễ đi, vì nó là con gái của người phụ nữ mà anh yêu mà.
\- Không được, có gì thì chúng ta cùng nuôi. Dù sao cũng là con của Mễ An mà, con của người mà tôi yêu thương.
Nhắc đến Mễ An và Lăng Thượng Hàn, cả hai đều buồn. Họ im lặng nhìn nhau và không nói gì thêm nữa. Chỉ riêng con bé Tiểu Mễ mới 3 tuổi chẳng hiểu chuyện gì cả, tội nghiệp con bé.
Đến tối rồi mà chiếc taxi đang chở Vân Đan vẫn chưa dừng lại là sao, hình như xe càng ngày càng đi xa, tới nơi âm u hẻo lánh. Vân Đan bây giờ mới bắt đầu lo lắng:
\- Tài xế, mau dừng xe lại.
Nhưng xe vẫn tiếp tục chạy trên đường, mặc cho Vân Đan vùng vẫy trong xe. Cuối cùng xe dừng lại tại một ngôi nhà nhỏ cũ nát, Vân Đan hoảng sợ.
Người tài xế bước xuống xe và lôi Vân Đan ra ngoài, cô ta liên tục vùng vẫy:
\- Thả tôi ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.
\- Ồ, cảnh sát sao?
Giọng của một người phụ nữ vang lên, giọng nói là là...của Lục Mạn ư? Vân Đan sửng sốt khi nhìn thấy Lục Mạn, cô ta vẫn còn sống sao?
Lục Mạn mỉm cười nham hiểm nhìn Vân Đan, cất giọng lạnh băng:
\- Cô không ngờ tôi còn sống đúng không? Có biết là lúc đó