Nó liếc mắt nhìn Mia, cô hiểu ý, rút trong túi ra một xấp tiền ném lên mặt bàn, nói với mấy cô gái kia:" Đây là tiền boa, cầm lấy và đi xuống trước đi!" 7 cô gái lần lượt rời khỏi phòng. Nó liếc nhìn ông anh trai Nicko đang cười tươi rói ở một bên, lạnh lùng nói:" Anh Nick, này là sao?" Nicko vẫn cười nhìn nó, tự nhiên đáp:" Sao là sao? Nhóc không thấy à? Anh là đang hưởng thụ cuộc sống!" Trong đôi mắt lạnh lẽo của Dania thoáng bi ai, rất nhanh lại biến mất. Nó thở dài nói:" Hai à, đừng nói với em là hai quên mất cái hôn ước rồi đấy nhá?" Đôi mắt xám tro của Nicko thoáng âm u, anh nhấp rượu, cười đạm nói:" Không phải quên, mà là không muốn nhớ tới!" Nó tức giận quát lên:" Hai..." Lúc này, Dania khẽ kéo áo nó, ý bảo không nên nổi giận.