3 giờ sáng
Nó khó khăn ngồi dậy. Đầu lại đau nữa rồi. Nó xuống giường, khẽ mở tủ lục tìm thuốc. Cũng may là nó có chuẩn bị sẵn thuốc mang theo. Lạch cạch một hồi làm Nastia thức giấc, cô dụi mắt hỏi:" Sophia hả? Làm gì vậy? Sao không bật đèn lên?" Nó vừa nuốt thuốc xuống, nghe tiếng Nastia thì giật mình, suýt chút nữa phun cả nước lẫn thuốc trong miệng ra. Nó lần mò bật công tắc điện, nhìn Nastia cười gượng:" Không sao, tớ sợ cậu thức giấc!" Nastia chỉ vào tủ nói:" Vậy cậu lục tủ không làm tớ dậy chắc?" Cô nhìn vào tủ thấy có thuốc liền lo lắng hỏi:" Sophia, cậu bị bệnh hả? Sao phải uống thuốc?" Nó xua tay:" Nào có, nào có, tớ hơi khó ngủ nên định dậy tìm vài viên thuốc an thần thôi!" Nastia thở phào:" Vậy thì tốt! Cậu làm tớ lo quá! Thôi đi ngủ đi, hôm nay bọn mình sẽ dậy sớm ngắm mặt trời mọc đấy!" Cô ngáp dài, lại nằm xuống trùm chăn ngủ tiếp. Nó cũng leo lên giường nằm, lòng chỉ mong Nastia đừng nghi ngờ gì cả.
Hai đứa ngủ khoảng hơn 1 tiếng thì cửa phòng có tiếng gõ. Nastia ngái ngủ hỏi:" Ai vậy a?" Tiếng Mia vọng vào:" Nastia, đi ngắm mặt trời mọc đi! Gọi Sophia nữa!" Tiếng Kin xen vào:" Ê, con heo, mau dậy đi!" Nastia bò xuống giường, mắt nhắm mắt mở bật đèn, lầm bầm:" Tên Kin đáng ghét kia, chờ tôi ra ngoài, cậu chết chắc!" Cô bước vào nhà tắm thay đồ, rửa mặt rồi ra ngoài. Cô ngồi trên giường đi giày, liếc sang nó vẫn nằm ngủ, thở dài rồi xách túi đi ra ngoài. Mia nhìn Nastia ra một mình thì hỏi:" Sophia