Tan học hắn rời khỏi trường, lạnh lùng bước đi 1 cách thẫn thờ, khuôn mặt hắn bây giờ cảm xúc trong hắn thật nặng nề, hắn mở cửa xe bước lên, hắn phải làm gì bây giờ, hắn không muốn xa nó, càng không muốn mất đi nó, hắn chỉ muốn nó và hắn trở lại như ngày xưa, ngày mà vừa mới gặp hắn từng bước từng bước đến với trái tim của nó và có lẽ ngày hắn tỏ tình là hắn rất yêu nó, nõ cũng đồng ý lúc đó hắn nghĩ hắn là người hạnh phúc nhất trên thế gian này, vì có được nó, nhưng còn bây giờ hắn đã phá tất cả, nó cũng đối xử rất lạnh lùng với hắn, tình cảm của hắn nó phải là người biết rõ nhất chứ , tại sao nó không tin tưởng hắn và nói là bảo hắn trở về với Carterlin, với cô hắn chỉ xem cô như em gái không hơn cũng không kém, với nó mới chính là tình yêu thật sự , càng nghĩ càng thấy rất đau đớn , tốc độ càng ngày càng nhanh và khủng khiếp, hắn đỗ lại ở cửa Bar mở cửa bước vào chỉ nới này và chỉ có rượu hắn mới không buồn, không nghĩ tới nó nữa hắn muốn say để quên hết mọi chuyện !!
Còn nó mệt mỏi trở về biệt thự, khuôn mặt vô cảm không chút cảm xúc, nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra nó đau, mệt mỏi đi lên phòng, bây giờ dũ ai đúng ai sai cũng không còn quan trọng với nó nữa, nó muốn chạy đến bên hắn, ôm hắn, nhưng vòng tay hắn ôm Carterlin cũng rất nhẹ nhàng và ấm áp, nó đi tới bên cửa sổ thở dài , hay nó lên trở về Pháp sống với ba mẹ sống lại với cuộc sống như trước ngày mà hắn chưa từng đến chưa từng cho nó biết thế nào là tình yêu thì nó đã không đau, nó hận mình vì đã rung động vì đã yêu, giá như nó và hắn chưa từng gặp gỡ thì tình yêu này sẽ không có, đây có phải trò đùa của định mệnh không, người ta đã nói có duyên có phận sẽ được ở bên nhau nó chưa từng tin vào đều này, hắn còn yêu nó không ? Với hắn nó là gì? nó đã tự hỏi điều đó bao nhiêu lần
Zan Yun mở cửa phòng nó ra
Nó vội thu lại bản mặt trước đó thay vào đó là bộ mặt vô cảm với tất cảm mọi thứ
Chuyện gì vậy Nó vẫn cứ nhìn ra cửa sổ
Tao với mày có thể nói chuyện chứ Yun mỉm cười đóng cửa phòng lại
Mày nói đi nói xong nó đến ngồi cạnh Yun
Chuyện về Jen, mọi người hôm nay cũng đã nói chuyện rồi Yun nhìn nó
Tao nghĩ mọi việc đã kết thúc rồi cứ để nó kết thúc đi tao cũng đã mệt mỏi lắm rồi Nó tự cười nhạt
Quên Jen mày làm được không, buông tay Jen mày cũng có đủ can đảm để làm được không
Nó ngừng lại, đúng vậy nói được nhưng nó có làm được đâu tim vẫn yêu hắn, tâm trí luôn nghĩ đến hắn
Không đâu Zan à khó lắm mày cứ ép buộc mày phải quên Jen mày làm được không Yun cầm lấy tay nó
Tao phải quên chắc chắn ... tao sẽ quên nhanh thôi nó cười nhạt
Jen cũng rất yêu mày Zan à, hai người đừng tự hành hạ bản thân nữa, sẽ chỉ làm cả hai càng ngày càng cách xa nhau hơn thôi
Yêu? yêu cái gì chứ, vớ vẩn Nó nhếch môi đôi mắt vô cảm nhìn Yun Tao không tin đâu Yun à, nếu yêu tao thì chắc chắn những chuyện đó sẽ không xảy ra đâu
hãy nghe tao đi , mày càng làm vậy mày sẽ càng đau, Carterlin sẽ không thể gần Jen thêm được, tin tao đi Zan, hãy suy nghĩ lại, nhớ nhé Yun cười rồi đứng đậy ra khỏi phòng nó, đóng cửa lại trên tay cô đang cầm con chip nhỏ của nó giơ lên trước mặt khóe miệng cong lên 1 nụ ười quỷ mị
2 tiếng trước
Yun trở về nhà sớm để