Edit: Pi sà Nguyệt
“Không có quy định nào bảo không thể mang người nhà.” An Kiều nhìn đường phố vắng lặng ngoài cửa sổ
rồi lại nhìn Dịch Nhiên, “Nhưng anh không thấy tài liệu tỉ mỉ tôi gửi cho anh à? Không biết trừ khi
kết thúc câu
chuyện thì không ai được rời khỏi thị trấn này sao? Anh mang em gái anh đến đây là để đưa cô ta
chết chung à? Ruột thịt thật đấy hả?”
Cái gì?
Thi Ân liếc mắt nhìn cửa sổ theo bản năng, đừng bảo thang máy mà họ đến đây, ngay cả hẻm đi ra lúc
nãy cũng biến mất rồi, cả đường phố chỉ ngập tuyết trắng mù mịt, trước sau không thấy cuối đường,
ven đường chỉ có mấy người đi đường với đôi mắt đờ đẫn, bọn họ làm việc cứng nhắc như
NPC [1] trong game vậy… Xem ra đây là thế giới khác thật rồi, hơn nữa đã vào thế giới này thì sẽ
không thoát được khi hoàn thành nhiệm vụ, mà Dịch Nhiên đến đây để làm nhiệm vụ? Cô nhớ Dịch Nhiên
từng nói với cô họ đi chơi game nhập vai….
[1] NPC là từ viết tắt của Non-player character, là một nhân vật trong các trò chơi mà người chơi
không thể điều khiển được.
Trong những video game thì nhân vật này được điều khiển bằng máy tính
thông qua trí thông minh nhân tạo.
Còn trong các trò chơi nhập vai thì chúng được điều khiển bởi
gamemaster hoặc trọng tài.
“Tôi biết, chuyện này không cần cô An Kiều lo lắng.” Dịch Nhiên vỗ bàn tay đang để trên gối của Thi
Ân, nhìn cô nói, “Tôi là người thân duy nhất của cô ấy, tôi không thể về thì chẳng ai chăm sóc cho
cô ấy được, không bằng mang đến chung.”
Ý là muốn chết chung hả???
Thi Ân nhìn con ngươi sau cặp kính mắt của anh, anh nhếch môi cười cười với cô, gương mặt hung dữ
ngày thường lại xuất hiện, “Huống chi chưa có trò chơi nào tôi không thắng được, không có nhiệm vụ
nào làm khó được tôi.”
Thi Ân nhìn anh, trong lòng hơi run một chút, không thể có duyên thế chứ? Đừng bảo bọn họ lại làm
chung nhiệm vụ đấy nhé…
Xe nhanh chóng dừng trước một khách sạn gần đấy, gần đến mức làm Thi Ân nghi ngờ cần phải ngồi xe
à? Đi bộ cũng khoảng năm phút thôi.
An Kiều đưa họ vào khách sạn rồi nói chuyện riêng với Dịch Nhiên, Thi Ân ngoan ngoãn ngồi ở phòng
bên cạnh đợi Dịch Nhiên, lúc Dịch Nhiên khóa cửa rời đi thì cô lập tức xuyên vào bức tường để nghe
lén, quả nhiên họ đang nói chuyện về nhiệm vụ của mình.
Cô nghe An Kiều nói, “Lúc trước tôi có xem thành tích nhiệm vụ của anh, anh là Nhân viên giúp đỡ
Nhân vật chính có thành tích tốt nhất ở Liên minh Chính phái, chưa từng có nhiệm vụ nhân vật chính
nào mà anh không hoàn thành được cả, nhưng tôi thấy anh trong ảnh không giống người tốt, bây giờ
thấy người thật….
anh càng giống nhân vật phản diện cấm dục hơn.”
Thi Ân không biết nên làm gì để thể hiện sự ngạc nhiên của mình, thì ra Cùng Kỳ làm phản thiệt rồi!
Thì ra trên thế giới này ngoài Học viện Phản diện ra còn có một Liên minh Chính phái! Cái tên gọi
Nhân viên giúp đỡ Nhân vật chính khó nghe ghê, nó không ngầu bằng Người Chấp hành Nhân vật phản
diện của các cô!
“Ha,” Dịch Nhiên thiếu kiên nhẫn nói, “Có thể bớt nói nhảm không? Tôi tới làm nhiệm vụ chứ không
phải nói chuyện phiếm với cô.”
Lúc nói chuyện càng giống nhân vật phản diện hơn.
An Kiều bị anh nói vậy cũng không nói nhảm nữa, nói thẳng tình huống của cô ta cho anh.
Thì ra An Kiều là người xuyên không, thế giới này là trò chơi Mary Sue trên mạng mà cô ta chơi lúc
trước —- [Tôi mang thai con trai của Nhân vật phản diện Hào môn Đế Quốc].
“Anh cũng biết loại trò chơi này đang hot hiện tại mà, Hào Môn còn mang con đi trốn, còn có ông
chồng phản diện nữa, vừa ngây thơ lại rất vui.” An Kiều làm mặt bất đắc dĩ, “Cho nên tôi mới chơi
trò chơi tương tự, cứ nghĩ chỉ cần tán tỉnh nhân vật phản diện là qua cửa, ai ngờ tôi lại chơi phải
trò chơi mất mạng này!
“Tôi không biết.” Dịch Nhiên khó hiểu, nhân vật phản diện mà ngây thơ á? Cái quái gì thế bà nội?
Bối cảnh trò chơi là một đế quốc hư cấu, nam chính thuộc hào môn giàu có nhất đế quốc, là loại vừa
có tiền lại có tước vị đấy.
Nữ chính An Kiều là tiểu thư quý tộc trong gia đình đang sa sút, cha mẹ bán cô ta để cô ta kết hôn
với nam chính Lâm Huân, con trai duy nhất trong gia đình hào môn nhất đế quốc, mặc cho hai người
chưa từng gặp nhau bao giờ.
Hôm đám cưới cô ta mới thấy mặt chồng mình, vừa đẹp trai lại có bệnh,
từ nhỏ gã đã yếu lại có thêm bệnh trầm cảm, trong game khắc họa gã là người vừa biến thái lại yếu
đuối, gã là người rất mâu thuẫn vì cuộc sống bị khống chế của mình, ngay cả hôn nhân của gã cũng bị
cha gã khống chế nhưng gã phải cưới nữ chính vì một nguyên nhân không rõ nào đó, đêm cưới gã không
đụng vào nữ chính, thậm chí gã còn rất ghét nữ chính.
Mà việc người chân phải làm là khiến mang thai con của nam chính Lâm Huân trong thời gian ngắn
nhất! Nếu trong một tháng không mang thai con của Lâm Huân sẽ phải ly hôn với gã, mà cha mẹ nữ
chính đã nhận một số tiền lớn từ cha nam chính, bảo đảm con gái họ sẽ sinh cháu trai cho ông ta,
một khi nữ chính bị ly hôn, cha mẹ cô ta sẽ bức chết nữ chính vì không có tiền trả lại cho cha Lâm
Huân.
“Tôi xuyên vào trò chơi này và chết ba lần rồi.” An Kiều tuyệt vọng nói, “Lần đầu tôi tính làm nữ
chính hiền lành, bị ly hôn thì ly hôn nhưng chỉ cần ly hôn thì tôi sẽ chết ngay sau đấy, nguyên
nhân cái chết là cha mẹ không có tiền trả cho nhà họ Lâm nên dùng mạng của tôi để trả nợ, tôi sống
là người nhà họ Lâm chết cũng phải làm ma nhà họ Lâm, hơn nữa trò chơi này sẽ bắt đầu lại khi tôi
chết, không qua cửa thì tôi không thể rời khỏi trò chơi này.”
“Tôi cũng okay, lần hai tôi tính toán để mang thai con của Lâm Huân, tôi cứ nghĩ mình có thể sinh
được đứa con trai rồi có thể qua màn để rời khỏi đây, ai ngờ tôi không để ý bà mẹ kế xấu tính của
gã!” An Kiều tức giận tới mức nghiến răng, “Mẹ kế của gã ác như bà mẹ kế của Công chúa Bạch Tuyết
vậy, từ khi tôi mang thai đã tính kế nhắm vào tôi, thậm chí còn tìm đến bạn trai cũ của nữ chính để
dựng cảnh tôi và bạn trai cũ làm bậy, đồn thổi đứa con trong bụng tôi là con của bạn trai cũ, còn
bỏ thuốc để cho Lâm Huân bắt gian tại trận, lần này Lâm Huân hắc hóa bắn chết bạn trai cũ trên tại
chỗ, tôi
bị dọa tới mức sinh non!” Cô ta chống đầu, không biết bị dọa sinh non hay do mẹ kế dùng thuốc phá
thai, nói chung sau đó cô ta chảy nhiều máu mà chết tại chỗ!
Qua lần thứ ba, cô ta quyến rũ nam chính lần nữa, đồng thời còn cẩn thận tránh khỏi mấy chiêu trò
của bà mẹ chính không để nam chính hắc hóa, ai dè vẫn chết lúc bạn trai cũ xuất hiện, nam chính rất
dễ hắc hóa, chỉ cần hắc hóa gã sẽ chơi trò chơi giam cầm, nhốt cô ta vào trong căn nhà sau vườn hoa
của biệt thự, còn mẹ kế của gã thì bắt đầu ngược cô ta…
“Tôi hối hận thật sự, lúc trước tại sao phải chơi trò chơi