Edit: Pi sà Nguyệt
Ngày hôm sau Dịch Nhiên chính thức quay lại Học viện Quân Hoàng.
Học viên Quân Hoàng náo nhiệt hẳn ra, bây giờ ai cũng biết Đằng Phi kiếm người thi giúp rồi bị bắt
quả tang, kết quả Đằng Phi bị phát, người thi giúp không những không bị trách phạt mà còn được đắc
cách vào học ở học viện Quân Hoàng, nữ đế thầm chí còn cho thi lại cuộc thi tinh anh lần này – cắt
đi tiêu chuẩn của Đằng Phi đổi thành người thi giúp này, sau đó để bọn họ thi lại từ đầu!
Nguyên nhân thì toàn bộ đế quốc đều biết, bởi vì người thi giúp này là người tình cũ của nữ đế,
Bạch Vũ! Tên này quay lại cùng với đứa con trai của nữ đế sau nhiều năm bị nữ đế vứt bỏ! Lần này có
lẽ nữ đế lại rơi vào lưới tình lần nữa! Cho nên bắt cóc nữ đế chỉ là chuyện tình thú giữa hai
người!
Người đàn ông tên Bạch Vũ này trở thành người mà cả đế quốc đều nói đến nhưng đám người tinh anh
trong học viện Quân Hoàng lại rất khó chịu, bọn họ vốn đã qua cuộc thi rồi nhưng phải thi lại vì
người đàn ông này, đây là đi cửa sau một cách trắng trợn rồi còn gì? Mặc dù nói lúc trước Bạch Vũ
là tinh anh của học viện Quân Hoàng, cũng từng đứng đầu bảng xếp hạng nhưng đó là chuyện của nhiều
năm trước rồi, bây giờ ai dám chắc cơ chứ? Mấy năm nay anh cũng sinh con rồi, sợ là không nhớ cách
điều khiển giáp máy ấy chứ chả đùa.
Huống chi người biết đến anh rất ít, ai cũng chỉ nhớ đến Bạch
Vũ là
—- người tình của nữ đế.
Dịch Nhiên đương nhiên nghe được những lời nói không hay ho này vào hôm tham gia cuộc thi, bởi vì
bọn họ trực tiếp bàn luận mà không hề tránh né anh.
Chủ nhiệm nghe xong còn thấy lo lắng cho đám người kia, sợ Dịch Nhiên nổi khùng lên rồi nổ chết bọn
họ nhưng lạ thay là anh chẳng hề tức giận, anh chỉ lạnh lùng bỏ mặc không quan tâm họ, trực tiếp
ngồi xuống ở chỗ cao nhất.
Trong mắt anh, đám người bàn luận ồn ào kia chỉ là NPC trong nhiệm vụ của anh mà thôi, mắc gì anh
phải giận đám NPC này cơ gì? Anh đẹp giai chứ có ngu đâu?
Anh ngồi ở đó với khí thế kẻ sống đừng lại đây, ngay cả nữ đế cũng đến để xem buổi thi lần này, anh
chỉ đứng lên theo mọi người với tư thế vô cùng qua loa, anh cắm tay vào túi quần đứng đối diện với
nữ đế trên sân khấu.
Ai không biết lần này nữ đế đến vì Bạch Vũ cơ chứ? Bọn họ rất tò mò tại sao nữ đế lại thích tên
tình nhân cũ đã bị vứt bỏ nhiều năm này? Là vì đứa nhỏ à?
Hiệu trưởng mời Bạch Vũ sang rồi giới thiệu thí sinh minh với mọi người, hiệu trưởng chú ý từng từ
khi nói, thân phận của người này rất đặc thù và nhạy cảm nên ông chỉ có thể nói Bạch Vũ từng là một
học viên tinh anh của Quân Hoàng, nữ đế thích nhân tài nên hi vọng tinh anh có thể quay lại Quân
Hoàng, không thể mai một tài hoa của anh được.
Mọi người vỗ tay không phục, tinh anh trong việc sinh con chứ gì? Hiệu trưởng bảo Dịch Nhiên lên
tiếng.
Dịch Nhiên cắm một tay vào túi quần đứng trên cao nhìn xuống đám tinh anh ở dưới, anh đưa ngón tay
cái lên trước mặt bọn họ rồi xoa một cái, ngón tay chỉ xuông rồi rồi hung hăng nói, “Một đám bại
tướng dưới tay thôi mà, đánh thắng tôi rồi hẵng nói chuyện.”
Mọi người ồ lên, bọn họ chỉ thiếu đường xông lên đánh anh, ngay cả đám quan lớn cạnh nữ đế cũng cau
mày khó chịu nhìn nữ đế, nhưng chỉ thấy nữ đế mỉm cười nhìn người tình cũ đang hung hăng trên sân
khấu…
Ivan thở dài, Ân Ân ơi là Ân Ân, dán tí liêm sỉ lên đi con…
Thi Ân chống cằm nhìn Dịch Nhiên, anh nói không sai, thắng làm vua thua làm giặc, thắng anh rồi
nói, đây mới là tên lông đỏ mà cô thích chứ.
Dịch Nhiên đột nhiên quay đầu nhìn cô không chút kiêng dè, trên mặt vẫn còn sự hung hăng lúng này,
anh cau mày với cô rồi xoay người nhảy xuống sân khấu.
Thi Ân nhìn bóng lưng của anh rồi than thở trong hệ thống: “Anh ấy đẹp trai ghia!”
Đắc Kỷ: “Thế à? Cô chủ đè cậu ta lên giường đuê!” Ivan: “…”
Tengu: “…”
Lâm Huân: “….”
======================
Bắt đầu cuộc thi, Dịch Nhiên không hề che giấu sự hung hăng và thực lực của mình, anh lấy trọn điểm
tất cả bài thi, không phải đứng đầu mà trọn điểm.
Từ khi thành lập Quân Hoàng đến giờ chưa có ai lấy được trọn điểm năm hạng mục thi cả nhưng Dịch
Nhiên lại lấy được trọn điểm chín hạng mục, lúc anh thi thay Đằng Phi chỉ dùng ba phần thực lực của
mình mà thôi, anh lần này thi thay cho Bạch Vũ nên anh không chỉ muốn đứng đầu mà muốn thành vô
địch không ai đấu được, kể cả tướng quân Bạch Lâm trước kia.
Lúc đến cuộc thi thực chiến với giáp máy, Dịch Nhiên xoay cổ điều khiển cơ giáp, con mắt anh hồng
lên, sự hưng phấn này làm chủ nhiệm lớp sợ hãi, ông không ngừng nhắc nhở anh trong hệ thống: “Thắng
là được rồi, chúng ta đừng bắt nạt người khác, cậu là người chơi level max rồi, không chấp nhặt với
đám học sinh này, sau này bọn họ sẽ không nói bậy sau lưng cậu nữa đâu….”
Ông chưa nói hết thì Dịch Nhiên đã xông ra ngoài sau khi tiếng súng vang lên, tốc độ và sức mạnh đó
làm chiếc giáp máy đối diện vừa đụng vào anh nát tan…
Không ai đánh giá được sức chiến đấu của Dịch Nhiên nhưng ông biết, lúc làm nhiệm vụ không thể để
Dịch Nhiên quá high, nếu không thì chẳng ai kiềm chế anh được.
Đối với Dịch Nhiên mà nói mấy nhiệm vụ chiến đấu này quá đơn giản, giống như cá gặp nước vậy, anh
chỉ dùng ba phút để nắm hết toàn bộ nguyên lý của giáp máy, mười lăm phút sau mọi người trốn chỉ
mỗi Dịch Nhiên chạy, chiến thuật gì đấy đoàn đội gì đấy đều là mây bay, đây là cuộc chiến đơn độc
không đoàn kết đầu tiên ở cuộc thi mà kẻ địch của họ chỉ có một – Dịch Nhiên.
Mọi người đều kết nhóm để cố gắng bắt nhốt giáp máy của Bạch Vũ nhưng anh làm gì có đấu pháp gì!
Anh không làm theo bất cứ quy luật nào cả, đừng bảo nhốt anh, anh vừa thấy mấy chiếc giáp máy đã
high giống như sói thấy mồi vậy, xông đến đánh chết một đám.
Đáng sợ vãi nồi.
Cuộc thi thực chiến này chưa đến hai tiếng đã kết thúc, kết quả là Bạch Vũ đánh chết toàn bộ, đứng
đầu với trọn điểm.
Lần này Dịch Nhiên không chỉ trở thành tinh anh đầu tiên kiếm đủ trọn điểm mười hạng mục thi, mà
cũng trở thành tinh anh đầu tiên trong cuộc thi ba năm của Quân Hoàng đạt được huy chương duy nhất
trong buổi trao huy chương.
Mỗi lần năm người đứng đầu cuộc thi đều sẽ lên sân khấu được nữ đế trao huân chương, nhưng lần này…
bởi vì trong cuộc thi giáp máy chỉ có mỗi Dịch Nhiên sống còn lại đều thất bại, điểm chênh lệch quá
lớn nên chỉ mỗi Dịch Nhiên là người đạt tiêu chuẩn lên sân khấu, mấy người còn lại chả đủ điểm để
vào top 5 chứ đừng nói lên sân khấu.
Đây là cảnh tượng chưa từng có trước đây.
Một đám học viên bị thương nhẹ nhìn Dịch Nhiên hung hăng lên sân khấu, giận tới mức chẳng nói được
gì, không có bất cứ tiếng xì xào bàn tán nào nữa, sao anh đã rời khỏi học viện nhiều năm rồi mà còn
lợi hại thế hả?
Không phải anh đi sinh con nuôi con à?
Dịch Nhiên đứng một mình trên sân khấu trao huân chương, trông anh thoải mái vô cùng.
Sắc mặt của các quan lớn đều tệ vô cùng, tên nhóc này không chỉ hung hăng mà còn có năng lực nữa,
sau này anh vào quân đội thì sẽ khó mà quản được, lại nhìn đến nữ đế, trông nữ đế cũng chẳng có ý
để bọn họ quản… người tình của cô.
Thi Ân nhìn anh thì đứng dậy đi tới trước mặt anh cười, con mắt cô không dời khỏi người anh mà đưa
tay cầm lấy huy chương thủ tướng đưa tới rồi tự tay đeo lên cho anh, ngón tay xuyên qua cổ anh rồi
dán lại gần anh, đeo huân chương lên trước ngực anh rồi để ngón tay chạm vào nó nói nhỏ, “Anh chưa
bao giờ làm tôi thất vọng cả.”
Dịch Nhiên hơi cúi đầu, dán sát bên tai cô nói, “Sẽ có ngày cô sẽ hối hận vì thả hổ về rừng.”
Thi Ân cười cười, ngón tay để trên huân chương của anh trượt xuống cơ ngực đang mặc áo của anh, anh
tóm lấy tay cô rồi lùi về sau, đôi mắt tỏ rõ không thích phụ nữ đến gần nhìn cô chằm chằm, thả tay
cô ra.
Thế thì xem ai hối hận.
================
Cuộc thi tinh anh Quân Hoàng lần này đã cho Bạch Vũ quay lại với thân phận một tinh anh, mặc dù anh
không thoát khỏi thân phận người tình cũ của nữ đế nhưng cái tên Bạch Vũ không còn chỉ được nhắc
đến là ‘người tình bị nữ đế vứt bỏ’ nữa.
Mà Thi Ân cũng đặc cách phong Dịch Nhiên làm thiếu tướng sau cuộc thi, cho phép anh phụ trách đội
cơ giáp Đế Hoàng do cô quản lý.
Cô đẩy Dịch Nhiên lên đầu sóng, không chỉ đám quan lớn không phục mà đám người trong đội Đế Hoàng
cũng không chấp nhận anh, anh trở thành người bị đế quốc bàn án, mọi người đều hóng xem người tình
cũ của nữ đế bị người trong đội Đế Hoàng vả mặt anh thế nào, còn có người đặt cược xem lần này nữ
đế thích anh lâu cỡ nào rồi đánh anh về nguyên hình lại như cũ.
Mọi người cho rằng sự yêu thương này của nữ đế chỉ hại anh thôi, dù sao quân đội không giống học
viện, không phải là trò chơi.
Thi Ân cũng nghe được mấy câu này nhưng cô không để ý vì cô biết Bạch Vũ là Dịch Nhiên, anh sẽ tự
làm mất mặt mình à?
Đương nhiên là không rồi, chuyện này với Dịch Nhiên chỉ là con đường làm nam chính đơn giản mà
thôi, anh không giỏi mấy nhiệm vụ hành cặn bã tình cảm nhưng mấy nhiệm vụ đánh nhau kiểu này thì dễ
rồi, trong quân đội chỉ xem trọng thực lực, anh vào quân đội chẳng khác gì cá gặp nước hết.
Hơn nữa nữ đế cũng có lòng thử anh, lúc anh mới vào quân đội nửa tháng đã giao nhiệm vụ bắt đám hải
tặc tinh tế cho anh.
Tất cả mọi người đều phản đối giao nhiệm vụ này cho anh, đám hải tặc tinh tế kia luôn là sự phiền
muộn của đế quốc, lúc trước tướng quân Bạch Lâm từng mang binh đi bắt bọn họ nhưng bọn họ chạy còn
nhanh hơn ruồi nữa, còn giỏi việc đánh phục kích, phái thiếu tướng mới đi như thế chẳng khác gì
dâng mạng cho đám kia.
Chỉ có thủ tướng duy trì thái độ trung lập, nữ đế mặc kệ sự phản đối của mọi người, bình tĩnh chấp
nhất với quyết định của mình.
Cô gọi Dịch Nhiên tới phòng làm việc của mình, đưa chìa khóa giáp máy của mình cho anh, cô nói
trước khi anh lùi về sau, “Cho anh mượn dùng, đừng về tay không.”
Dịch Nhiên cầm lấy nó rồi để vào trong túi quần, ngẩng đầu hỏi cô, “Cô tin tôi thế à? Không sợ tôi
làm mọi người chết hết à?”
Cô sợ cái gì? Bé lông đỏ nhà cô chưa bao giờ thất bại hết.
Quả nhiên Dịch Nhiên chỉ mất gần một tuần để mang đầu tên thủ lĩnh hải tặc cùng với toàn bộ vũ khí
và vật tư của bọn họ về.
Thi Ân mang Bạch An ra đón anh, anh vẫn hung hăng đi trước đám cấp dưới của mình như trước.
Bạch An thấy anh thì gọi ‘Ba’ một tiếng rồi hất tay Thi Ân mà nhào vào lòng anh.
Sự hung hăng của anh lập tức biến mất, anh cúi người bế Bạch An lên, nhéo má bé, “Mập rồi.” Anh
nhìn về phía Thi Ân, ném lại chìa khóa cho cô rồi nói, “Giáp máy của cô vẫn như cũ, không bị hư hao
gì, còn có cái này.” Anh chỉ vào thứ phó tướng đang cầm, “Đầu của thủ lĩnh hải tặc.”
Anh không về tay không, anh không làm cô thất vọng.
Dịch Nhiên nổi tiếng sau trận chiến này, anh dùng thực lực để ghi cái tên Bạch Vũ này vào trong
quân đội, một năm nay anh tham chiến rất nhiều cuộc chiến, ít nhất cũng hơn mười cuộc chiến to nhỏ
còn thắng lợi trở về, thực lực của anh hoàn toàn vượt xa tướng quân Bạch Lâm trước đó.
Một năm này anh khiến mọi người trong đế quốc gọi anh là thiếu tướng Bạch Vũ mà không phải là người
tình của nữ đế.
Những lời bàn tán bảo anh sẽ bị nữ đế vứt bỏ không còn nữa, chiến công của anh làm anh trở thành hi
vọng của đế quốc, không phải là kỳ vọng nối tiếp tướng quân Bạch Lâm mà vượt qua.
Ngay cả chủ nhiệm lớp cũng cảm thán anh là kỳ tài làm nhiệm vụ, nhiệm vụ hành cặn bã chưa xong mà
đã kiếm được 80% chỉ số sung sướng của Bạch Vũ rồi.
“Cậu nghĩ sao mà làm nhiệm vụ như này thế?” Chủ nhiệm lớp hỏi anh, lúc trước ai cũng kiếm điểm từ
việc tán nữ đế trước, sau này mới bỏ cô để hành cô, nói chung là phải khiến nữ đế yêu mình trước
rồi lợi dụng tình cảm đó mà hủy diệt mọi thứ của cô, khiến cô không kịp hối tiếc.
Nhưng Dịch Nhiên
vừa đến đã đối đầu với nữ đế, ông từng nghi Dịch Nhiên sẽ thất bại nhiệm vụ lần này, ai ngờ anh lại
kiếm được chỉ số sung sướng cơ chứ.
Dịch Nhiên không quan tâm chỉ số sung sướng của Bạch Vũ, anh chỉ thích và hưởng thụ chiến trường mà
thôi, “Bởi vì bộ giáp máy nát trong nhà kho và việc tôi chưa từng bắn nữ đế ấy hả?” Lúc ngoài nhà
kho, chỉ số oán hận và tức giận của anh tăng nhanh, đó không phải là anh mà bản thân Bạch Vũ, những
thứ đó bị việc mất trí nhớ của nữ đế kích ra, “Tôi lúc đó suýt nữa điên rồi, tôi nói mấy câu đó
không có nghĩ gì hết, tôi chỉ nghĩ ép tên Bạch Vũ kia xuống, thứ cậu ta oán không chỉ nữ đế không
yêu cậu ta, dù sao chuyện tình cảm phải hai bên tình nguyện, cậu ta chỉ hận nữ đế đã phá hủy cuộc
đời của mình, ông không biết lúc Bạch An bảo cậu ta là anh hùng, cậu ta đau lòng cỡ nào đâu… Tôi là
thằng đàn ông mà còn không chịu được cơ mà.”
Chủ nhiệm lớp nghĩ một lát cũng thấy đúng, Bạch Vũ từng là tinh anh của Quân Hoàng nhưng hắn hi
sinh mọi thứ vì nữ đế, toàn bộ cuộc đời và lý tưởng của hắn