Edit: Pi sà Nguyệt
Thi Ân nói với Hoắc Thiều trong hệ thống, “Ra ngoài một chút, người của Cục Quản lý đến tìm cậu tới
rồi.
”
Sau đó hai người từ trên chiếc xe đen đi xuống, một người vừa nhìn đã biết là cấp dưới, vừa xuống
xe đã bung dù đen cho người đàn ông mặt lạnh mặc đồ vest màu đen và đôi giày da đen, trông rất kiểu
cách.
Thi Ân nghiêng đầu muốn xem người dưới chiếc ô đen kia có gương mặt kiểu gì, cô chưa từng thấy
người của Cục Quản lý bao giờ.
Dịch Nhiên ở cạnh lạnh giọng nói, “Xem cái gì?”
Cô ngẩng đầu khí thế bảo, “Xem người của Cục Quản lý là loại yêu ma quỷ quái gì.
”
Dịch Nhiên lạnh giọng nói, “Trông không đẹp, em không cần nhìn.
”
“Anh gặp rồi à?” Thi Ân ngẩng đầu hỏi anh.
Ivan chỉnh đồ vest đáp, “Cậu ta quen thân lắm.
” Ông liếc nhìn Dịch Nhiên cười nói, “Trước kia cậu
ta hay vào Cục Quản lý chơi lắm, là khách quen đấy.
”
Dịch Nhiên bĩu môi khinh thường, trách anh à? Là luật của Cục Quản lý có vấn đề chớ.
Người sếp mặc vest đen đi tới từ trong màn tuyết, ông ta thấy Dịch Nhiên dưới cái ô, hơi giật mình
một cái, sau đó ông ta thấy Ivan đứng cạnh, lại giật mình thêm cái nữa, hai người này… sao lại xuất
hiện cùng lúc rồi còn đứng cạnh nhau thế này?
Sau đó ông thấy Thi Ân đứng giữa họ.
Thi Ân cũng thấy rõ mặt ông ta, trông cũng ổn đấy chứ, gương mặt vừa lạnh lùng lại cấm dục, trông
rất hợp với cái danh người chấp hành.
Ông ta nhìn Thi Ân, cô mặc đồ học sinh trông rất nhỏ, ông mở miêng trước, “Không ngờ hiệu trưởng
mới của Học viện Phản diện cũng ở đây, không biết ở đây có nhiệm vụ mấy sao mà khiến các vị tập hợp
ở đây hết thế nhỉ?” Ông ta đã đọc hồ sơ của Thi Ân rồi nhưng không ngờ cô lại trẻ như vậy.
Ông và Ivan lễ phép nắm tay nhau rồi chìa tay với Dịch Nhiên, “Đã lâu không gặp, Dịch Nhiên, dạo
này có khỏe không?”
Dịch Nhiên không cầm tay ông ta mà đút tay vào túi quần nói, “Chỉ cần không gặp ông thì sẽ rất
tốt.
” Lần nào gặp ông ta đều có nghĩa chẳng có gì hay ho hết.
Ông ta không tức giận mà cười rút tay về, sau đó chìa tay với Thi Ân, “Lần đầu gặp mặt, xin chào,
hiệu trưởng Thi, tôi họ Lý.
”
Thi Ân mỉm cười cầm tay ông ta, xem như đây là lần gặp mặt chính thức đầu tiên với người chấp hành
của cục.
Ông ta không có ý nói nhiều, rút tay lại nói, “Còn có công việc, đi trước.
” Vừa định đi đã bị Thi
Ân híp mắt ngăn lại.
“Chú Lý tìm Hoắc Thiều à?” Thi Ân cười híp mắt, “Cậu ta sẽ ra ngay thôi.
”
Ông ta có chút vi diệu khi nghe cô gọi chú Lý, lúc ông ta làm việc chưa ai gọi ông ta như thế cả…
Hiệu trưởng mới này không biết có làm được gì không chứ trông cô giống học sinh hơn là hiệu trưởng
ấy.
Dịch Nhiên mỉm cười, cố ý nói theo, “Đúng thế, chú Lý đừng làm phiền cảnh sát làm việc.
”
Ông ta nhìn Dịch Nhiên, mặt tên này phải dày mấy lớp mới gọi ông ta là chú vậy nhỉ?
Ông ta chưa kịp mở miệng nói gì thì có người vội chạy ra từ đồn cảnh sát, là Hoắc Thiều.
Cậu ta chạy đến thì thấy người chấp hành của cục, gương mặt không tốt, cậu ta nghiêm mặt nhìn người
chấp hành, muốn nói ông ta cho cậu ta một tối, đợi sau khi hoàn thành mọi chuyện sẽ về tự thú, cậu
không muốn làm liên lụy học viện của Thi Ân.
Nhưng cậu chưa kịp nói gì, Thi Ân đã híp mắt nói trước, “Đây là Nhân vật Phản diện Hoắc Thiều vừa
tham gia vào Học viện Phản diện của chúng tôi, không biết cậu ta đã phạm lỗi gì khiến người của Cục
Quản lý đến đây tìm thế?”
Người chấp hành Lý hơi ngẩn người một lát, Thi Ân cười nói, “Xem ra người chấp hành Lý chưa nhận
được tin mới, Hoắc Thiều đã hủy hợp đồng với Trung tâm rồi ký hợp đồng với Học viện chúng tôi, tin
của ngài hơi cũ rồi đấy.
”
“Thì ra là thế.
” Ông ta chưa nhận được tin này nhưng không quan trọng lắm, “Nói vậy Hiệu trưởng Thi
cũng biết cậu ấy đã làm sai quy tắc, tôi không cần nói nhiều với cô rồi nhỉ?”
“Ồ.
” Thi Ân gật đầu, “Là có người giấu tên báo cáo Hoắc Thiều lén sử dụng kỹ năng của mình làm hỏng
trật tự của thế giới con người dù không có nhiệm vụ đúng không?”
Ivan cúi đầu sửa cà vạt.
“Tôi đang định giải thích với Cục Quản lý một chút, vừa hay ngài đã đến rồi, cái này phải nói đến
việc cập nhập thông tin của bên cục hơi muộn, không sao, tôi giải thích thay Hoắc Thiều.
” Thi Ân mở
hệ thống của mình ra, sau đó chọn mục show ra cho người khác xem, cột nhiệm vụ màu xanh xuất hiện
trước mặt người chấp hành họ Lý.
Người đằng sau người chấp hành họ Lý vội nhìn xung quanh, sau đó mở kết giới ra để tránh người
ngoài thấy hình ảnh kì dị này.
“Ngài xem.
” Thi Ân mở nhiệm vụ — Tâm nguyện của Lý Lị (đã nhận).
Người làm nhiệm vụ: Hoắc Thiều.
Người giám sát: Hiệu trưởng Học viện Phản diện Thi Ân.
“Chúng tôi đang làm nhiệm vụ.
” Thi Ân giải thích không chút chột dạ, “Vì đây là nhiệm vụ đặc thù,
cố chủ yêu cầu bảo mật đồng thời tâm nguyện ban đầu không rõ ràng, nên lúc nhận nhiệm vụ, chúng tôi
đã che giấu nhiệm vụ giống như yêu cầu của cố chủ, thành ra mới có hiểu lầm như bây giờ.
” Hoắc
Thiều sửng sốt.
Người quản lý họ Lý cau mày nhìn nhiệm vụ trong cột nhiệm vụ, ông ta nhìn thời gian nhận nhiệm vụ
thì phát hiện nhiệm vụ này thuộc trạng thái ẩn, không ghi rõ thời gian.
Trợ lý của ông ta cũng vội kiểm tra trong hệ thống của Cục Quản lý, nói nhỏ với ông ta, “Chấp hành
Lý, nhiệm vụ này có thật nhưng cố chủ lựa chọn thuộc tính ẩn cho nên thông tin và thời gian đều ở
trạng thái ẩn, chưa hoàn thành nhưng quy cách của nhiệm vụ có chút không đúng.
”
“Xin lỗi.
” Ivan ở cạnh mở miệng nói xin lỗi, “Hiệu trưởng Thi vừa làm hiệu trưởng không lâu, cô ấy
không quen với những thao tác và quy cách của những nhiệm vụ này, đây là lỗi của tôi, tôi đáng ra
phải nhắc cô ấy những điều này.
”
“Không đúng quy cách?” Thi Ân ngạc nhiên nhìn nhiệm vụ của mình, vội hỏi người chấp hành Lý, “Tôi
làm sai chỗ nào à? Xin lỗi, tôi vừa làm hiệu trưởng, không có kinh nghiệm cũng chưa được huấn luyện
nên không biết nhận nhiệm vụ còn có quy định gì khác.
Sai ở đâu vậy? Tôi sẽ chỉnh lại.
”
Ivan ở cạnh nhắc cô, “Bình thường, lúc nhận những nhiệm vụ ẩn để bảo vệ cố chủ thì phải cung cấp
cho Cục Quản lý thông tin người làm nhiệm vụ và người giám sát, còn phải gửi thông tin của cố chủ,
như vậy khi nhiệm vụ xảy ra chuyện gì thì Cục Quản lý cũng có quyền tham gia kiểm tra thông tin của
cố chủ.
”
Thi Ân lập tức nói xin lỗi với người chấp hành Lý, thái độ nhận sai rất chân thành, sau đó cô hỏi
ông ta, “Chấp hành Lý, bây giờ phải làm sao ạ? Bây giờ tôi bổ sung có được không? Tôi có phải chịu
phạt gì không? Bên Cục Quản lý sẽ xử phạt tôi vì làm sai thao tác kiểu gì?”
Dịch Nhiên ở cạnh gây sự với chấp hành Lý, “Tôi thấy người hiệu trưởng này không chuyên nghiệp tí
nào, Cục Quản lý nên đuổi cổ cô ấy đi, vừa hay bên Chính Phái đang có ý đổi người giám sát cho tôi,
vừa hay để cô ấy sang bên này làm người giám sát của tôi.
”
Thi Ân căng thẳng nhìn anh, “Nghiêm trọng thế à? Em sẽ không được làm hiệu trưởng nữa hả? Vì làm
sai quy cách nhiệm vụ sao?”
Ivan nhìn hai người kẻ xướng người hát này, đúng là hiểu ngầm nhau thật đấy, một tên khách quen của
Cục Quản lý kết hợp với tên lừa đảo nhỏ, cặp cộng sự vàng, ông bất đắc dĩ nói, “Hiệu trưởng, đừng
nghe cậu ta dọa cô, làm sai quy cách nhiệm vụ không bị phạt nặng như vậy đâu, chỉ cần hoàn thành
nhiệm vụ, không gây ra sự cố trái với quy định thì bổ sung thông tin, sau đó lấy chứng minh thư của
cố chủ là được, hiệu trưởng cũ lúc trước cũng làm thế.
” Ông người nhìn người chấp hành Lý, “Có phải
không, chấp hành Lý?”
Người chấp hành Lý không nói được câu nào, nghe bọn họ tôi nói một câu ông nói một câu cả buổi, còn
thiếu việc trực tiếp làm việc giúp ông thôi, ông
không ngạc nhiên khi thấy Ivan như vậy, dù sao ông ta đã học theo cái trò luồn lách luật từ lão già
họ Thi kia nhiều năm rồi, nhưng Dịch Nhiên làm ông ta giật mình, ông ta nhìn Dịch Nhiên ngạc nhiên
hỏi, “Cậu đang nói giúp Hiệu trưởng của Học viện Phản diện à?” Lúc trước anh kiên định rời khỏi Tổ
chức Phản diện, ai giữ anh thì anh đòi đánh người đấy, còn nói hiệu trưởng Thi cũ lừa anh, mà hôm
nay anh lại xuất hiện ở đây, ý trong lời nói cũng rất rõ, ông liếc nhìn hiệu trưởng Thi, hỏi Dịch
Nhiên, “Hôm nay cậu đến đây là vì cô ấy à?”
“Nếu không thì sao nữa?” Dịch Nhiên liếc nhìn Hoắc Thiều, “Không lẽ là vì cậu ta à? Ông đây có rảnh
rỗi vậy đâu chứ?”
Người chấp hành Lý im lặng nhìn Thi Ân, ông có chút hiểu ý tại sao hiệu trưởng Thi cũ lại chọn cô
làm hiệu trưởng mới rồi.
Thi Ân đang định mở miệng nói gì thì người chấp hành Lý đã mở miệng nói trước, “Được, nếu chỉ làm
sai quy cách của nhiệm vụ, nể tình hiệu trưởng Thi mới nhận chức không hiểu, tôi thông cảm cho các
vị, các vị làm nhiệm vụ trước, đợi sau khi hoàn thành trở lại thế giới nguyên bản, chúng tôi sẽ
phái chuyên gia đến kiểm tra nhiệm vụ này, nếu như không có làm sai thao tác cũng như làm tổn
thương người không thuộc nhiệm vụ của mình thì chỉ cần gửi chứng minh nhân dân của cố chủ là được.
”
Thi Ân ngơ người, thế là xong rồi à? Người Cục Quản lý dễ nói chuyện thế à?
Người chấp hành Lý đưa tay với cô lần nữa, Thi Ân cầm tay ông ta khó tin, ông ta cười nhạt, “Nếu là
cô thì tôi nghĩ Học viện Phản diện sẽ trở thành học viện mà hàng ngàn nhân vật phản diện khác sẽ
tin tưởng, cũng sẽ tạo lại vinh quang năm xưa cho học viện.
”
Đây là lần đầu Thi Ân thấy lo lắng, cô chỉ… định làm một chút… sau đó quay lại làm cô chiêu nhà
giàu thôi mà! Tin tưởng gì, vinh quang gì chứ? Cô không làm được đâu.
Hoắc Thiều đứng cạnh cũng bối rối, nhìn người chấp hành Lý quay về xe khó tin, đi thế thôi á… Không
thèm hỏi cậu ta một câu nào luôn à? Cậu ta còn chưa nói gì cả… mà chuyện này đã giải quyết xong rồi
à?
Thi Ân cũng đơ một tí, chuyện này trông đơn giản làm cô sợ Hoắc Thiều cảm thấy giải quyết chuyện
này dễ như ăn cháo, sợ cậu ta không cảm thấy nợ ân của mình, cô đành thở dài nhìn chiếc xe đen kia
nói, “Sợ là sợ bên chuyên gia kiểm tra, hi vọng không kiểm tra được vấn đề gì, nếu không học
viện….
”
Trái tim của Hoắc Thiều nặng nề, hỏi, “Kiểm tra sẽ tra được cái gì?”
Thi Ân quay đầu nhìn cậu ta, thấy cậu ta lo lắng thật thì cười nói, “Đùa thôi, không đùa cậu nữa,
đương nhiên sẽ không tra ra cái gì rồi, nếu như tra được cái gì thì chấp hành Lý sẽ không nhắm một
mắt mở một mắt bảo chúng ta làm sai quy cách thế đâu.
” Sau đó nói tiếp, “Nhưng cậu cũng biết lần
này tôi làm ăn lỗ vốn đúng không?”
Ivan cúi đầu bật cười, hiệu trưởng nhà họ láu cá thật.
Hoắc Thiều nhìn cô, nở nụ cười, lùi về sau nửa bước rồi nghiêm túc cúi người, “Cảm ơn, cảm ơn.
”
Thi Ân hỏi cậu ta như học sinh vừa làm xong bài tập đang đợi nhận thưởng, “Thế