Edit: Pi sà Nguyệt
“Cô là Thẩm Niệm Tình?” Thẩm Bạch Lộ dùng giọng điệu không quen hỏi.
Khách mời trong sảnh ngạc nhiên nhìn sang, nhìn cô gái Thẩm Độ nắm tay trông ngang tuổi Bạch Lộ,
trẻ tuổi và xinh đẹp nhưng không phải kiểu đẹp như Bạch Lộ, Bạch Lộ xinh đẹp giống như đóa hoa hồng
kiều diễm vậy, vẻ đẹp của cô gái kia lại như đóa tường vi mềm yếu bên ngoài, tuy yếu ớt nhưng không
chút sợ hãi, bị Bạch Lộ vênh váo hỏi thì hơi sửng sốt rồi cười đáp, “Đúng thế, tôi là Thẩm Niệm
Tình, cô là Bạch Lộ hả? Tôi nghe ba…” Cô ta vừa nói ba thì Thẩm Bạch Lộ đột nhiên đưa tay tát cô ta
một cái, cái tát kia làm các khách mời trong phòng ngạc nhiên.
Mà Thẩm Niệm Tình không ngờ mình bị ăn tát, cô ta đứng không vững, may có Thẩm Độ đỡ cho nhưng trên
mặt lại đau vô cùng.
“Lộ Lộ! Con làm gì thế!” Thẩm Độ bối rối đỡ Thẩm Niệm Tình, ông nhìn Thẩm Bạch Lộ tức giận.
Ngay sau đó vợ ông Lý Du và Lâm Luật cũng đi tới giữ Thẩm Bạch Lộ.
“Oa.” Lộc Giác thầm cảm thán một
tiếng, nhỏ giọng nói: “HIệu trưởng sao giống như không phân rõ phải trái vậy?”
Tạ Minh và các phản diện khác đi tới đây đứng một nhóm, muốn xem hiệu trưởng định giải quyết thế
nào, dù sao Thẩm Niệm Tình cũng là nữ chính, hôm nay người ta sống lại trở về là muốn nhận ba trên
tiệc sinh nhật của nữ phụ Thẩm Bạch Lộ để trả thù á.
“Lộ Lộ, sao vậy? Con biết cô ta à?” Lý Du giữ tay cô lại, không thể, Thẩm Niệm Tình mới tìm lại
được nửa tháng, chỉ có bà và Thẩm Độ biết thân phận của Thẩm Niệm Tình, vì Thẩm Niệm Tình không cho
Thẩm Độ nói, không muốn nhận người cha là Thẩm Độ, khó lắm ông ta mới khuyên được Thẩm Niệm Tình,
cô gái kia cũng đồng ý trở về nhà họ Thẩm vào hôm sinh nhật, Thẩm Độ tính giới thiệu Thẩm Niệm Tình
với các bạn bè ở buổi sinh nhật hôm nay, nếu không sao ông ta lại mời nhiều bạn tốt tới vậy chứ?
“Hôm nay là ngày đầu bọn con gặp nhau nhưng con nghe tin của cô Thẩm Niệm Tình này như sấm bên tai
ấy chứ.” Thi Ân vẫy tay, cười lạnh nhìn
Thẩm Niệm Tình giống như một nữ phụ ác độc nói: “Sao thế? Quyến rũ anh Lâm Luật xong thì lại tới
cửa quyến rũ ba tôi à? Làm hồ ly tinh vui lắm hả?” Thẩm Độ và Lâm Luật ngẩn người nhìn nhau.
“Em hiểu nhầm rồi, Lộ Lộ.” Lâm Luật vôi nói, “Anh và cô Thẩm có ít hiểu nhầm, chỉ gặp nhau hai ba
lần thôi, không quen, em nghe tin đồn bậy bạ đâu thế?”
“Thật à?” Thi Ân quay đầu nhìn hắn hỏi, “Em nghe người ta bảo công ty các anh mới ký hợp đồng với
nghệ nhân mới, tên là Thẩm Niệm Tình, bởi vì uống say nên đã lên nhầm xe rồi đè anh lên xe, sau đó…
được anh ký hợp đồng, không phải là cô ta à?”
Lâm Huân dừng một chút, nhấn mạnh: “Đó là hiểu nhầm, ký hợp đồng với cô Thẩm là quyết định của công
ty, anh và cô Thẩm không có quan hệ gì…”
“Hiểu nhầm? Vậy Thẩm Niệm Tình đã lên nhầm xe là cô ta đúng không?” Thi Ân ngắt lời nhìn về phía
Thẩm Niệm Tình đang che mặt, ôm hai tay trước ngực nói: “Thế tôi đánh không sai rồi.
Cô Thẩm lần
này lại ngồi nhầm xe ba tôi nữa hả? Tôi cũng không biết tại sao cô có thể ngồi nhầm xe như thế, bị
mù à?”
Mọi người trên sảnh vừa nghe Thẩm Bạch Lộ nói như vậy thì đã đánh một cái nhãn ‘cô gái tâm cơ cố ý
lên nhầm xe’.
Mặt Thẩm Niệm Tình cực khó coi, Thẩm Bạch Lộ này sao không giống kiếp trước thế, Thẩm Bạch Lộ đời
trước luôn giả bộ làm đóa hoa sen trắng xấu xa, ban đầu giả vờ nhận cô ta làm chị em tốt nhưng luôn
ra tay độc ác với cô ta trong bóng tối.
Thẩm Bạch Lộ đời này sao… đột nhiên không có não thế? Đóng
vai nữ phụ ác độc thiệt luôn chứ chẳng thèm giả vờ gì cả?
“Lộ Lộ, đừng làm bậy!” Thẩm Độ tức giận, ông không biết Thẩm Niệm Tình và Lâm Luật có vấn đề gì, cứ
nghĩ Thẩm Bạch Lộ ghen tị, ông tức giận răn dạy, “Hồ ly tinh cái gì, quyến rũ cái gì, không hỏi rõ
đã ra tay đánh
người là sao? Niệm Tình là con….” Lại không biết nói rõ chuyện thân thế này kiểu gì, đành phải nói,
“Con bé là em của con! Hôm nay ba dẫn con bé về để…”
“A, cô ta còn nhận ba làm ba nuôi luôn à?” Thi Ân không cho ông có cơ hội giới thiệu Thẩm Niệm
Tình, trực tiếp ngắt lời, nghiêm mặt nhìn ông, “Con không thích cô ta, cho dù ba đem cô ta về với
danh nghĩa gì thì con cũng không có quyền quản ba, con cũng không quan tâm lắm nhưng hôm nay là
sinh nhật con, ba có thể tôn trọng con một chút không? Đừng mang người con không thích đến buổi
tiệc sinh nhật của con, được không?”
Lời của Thẩm Độ bị ngăn lại, cô nhìn ông nhỏ giọng hỏi: “Ba phải chọn vào hôm nay, làm con đau lòng
vào buổi tiệc sinh nhật của mình à?”
Bánh gato trên chiếc xe đẩy do Thẩm Bạch Lộ làm cho ông còn chưa kịp cắt ra ăn thử.
Thẩm Độ nhìn cô con gái do mình nuôi lớn do dự một lát, đúng thế, hôm nay là sinh nhật con bé, nếu
nói cho mọi người biết con bé không phải con ruột của ông, là đứa bé ôm sai… Nhưng hôm nay cũng là
sinh nhật của Niệm Tình, hai mươi năm qua ông không thể tổ chức sinh nhật cho Niệm Tình, khó lắm
mới tìm con bé về được, con bé chỉ có yêu cầu trở về nhà họ Thẩm vào hôm sinh nhật xem như là quà
sinh nhật tuổi hai mươi ông dành cho con bé…
Không khí hiện trường trở nên lúng túng, khách mời không dám nói nhiều, chỉ im lặng đứng đấy.
Lý Du đứng cạnh Thẩm Bạch Lộ nói một câu: “Lộ Lộ nói đúng, không cần phải chọn vào hôm nay cơ mà?
Hôm nay là sinh nhật của Lộ Lộ, con bé cũng mời nhiều bạn bè đến, đổi ngày khác không được à?”
Thi Ân nhìn gương mặt khó coi của Thẩm Niệm Tình, nói với các học viên trong hệ thống: “Các bạn
hiểu dụng ý của nữ chính không?”
Tạ Minh giật mình, sao đột nhiên đặt câu hỏi thế?
Lộc Giác đáp: “Em biết! Nữ chính sống lại muốn báo thù, cô ta muốn nữ phụ mất mặt vào hôm sinh nhật
của mình, khiến mọi người biết nữ phụ không phải là con gái nhà họ Thẩm!”
Tạ Minh cũng nói thêm: “Tôi cảm thấy nữ chính sống lại biết hôm nay nữ phụ định tỏ tình với Lâm
Luật, cho nên muốn một mũi tên trúng hai đích, khiến nữ phụ mất thân phận cô chủ nhà họ Thẩm cùng
với phá hoại lời tỏ tình của nữ phụ, nữ chính muốn cướp mọi thứ của nữ phụ và làm cô ấy mất mặt mới
vui vẻ.”
Thi Ân mỉm cười, Tạ Minh hợp với việc làm nhiệm vụ này.
“Cho nên hiệu trưởng cố ý không cho nữ chính làm được điều ấy?” Lộc Giác khó hiểu hỏi, “Tại sao